NHỮNG THÁNG NGÀY DẠY HỌC
NGẮN NGŨI TẠI TRUNG TÂM GIÁO DỤC HỒNG BÀNG
(Kính
tặng hương linh cố gs
Lâm Vơ Huỳnh)
Đầu năm học
74-75, tôi đang dạy trường Ngô Quyền ở Biên Hoà th́
anh Lâm Vơ
Huỳnh, giám đốc Trung Tâm Giáo Dục
Hồng Bàng ở quận 5, Chợ Lớn gặp tôi hỏi tôi
có muốn về dạy ở trường anh không? Gần mười năm
dạy từ miền tây đến miền đông, đây là cơ hội
để tôi dạy gần nhà. Tôi nhận lời.
Anh nói tạm
thời tôi dạy một số giờ toán lớp 12 của một đồng nghiệp môn toán ở trường anh đă lên đường
tu nghiệp ở Pháp, rồi anh sẽ làm
thủ tục cho tôi thuyên
chuyển về đó.
Tới khoảng
giữa niên học tôi mới
nhận được
sự vu lệnh thuyên chuyển về Trung Tâm Giáo Dục
Hồng Bàng. Ngoài lớp 12 duy
nhất của trường, tôi phụ trách toán cho lớp
10 và 11. Lớp
12 của trường
chỉ vơn vẹn có mười
mấy em, toàn là con những
nhà tai mắt
ở thủ đô.
Trung Tâm Giáo Dục Hồng Bàng trước kia có tên là
Ecole Francaise de Cho Lon,
được người
Pháp xây dựng từ ngày 07/06/1933 để làm trường nội trú cho
trẻ em con lai Pháp . Về sau
trường được
chuyển thành chi nhánh của trường Jean Jaques
Rousseau tại
Chợ Lớn ( annexe
Cho Lon)
Từ năm 1967 , theo sự thỏa
thuận của hai ch ánh
phủ Việt Nam Cộng Ḥa và Pháp, trường
được giao lại cho Việt
Nam quản lư với sự hợp tác của
chính phủ Pháp . Từ đó Trung Tâm
Giáo Dục Hồng Bàng trực thuộc Bộ Quốc Gia Giáo Dục , bắt đầu dạy chương tŕnh song ngữ Việt – Pháp .
TTGD Hồng
Bàng được quản lư bởi
Ban Giám đốc cùng các giáo
sư và giáo viên người
Viêt phụ trách dạy Việt ngữ và các giáo
viên và giáo
sư người Pháp ,do Trung Tâm Văn
Hóa Pháp cung cấp ,dạy Pháp ngữ.
Giám đốc đầu tiên là Ông
Nguyễn Khánh Hải , sau đó lần lượt thay đổi các Giám đốc Nguyến Ngọc Quang, Từ Chấn Sâm và Lâm Vơ
Quỳnh là vị giám đốc
cuối cùng cho đến ngày 30/4/75.
Ở trường ,trong pḥng
giáo sư có đặt hai dăy ghế
song song hai bên cái bàn
dài . Một bên là giáo
sư người Việt của bộ giáo dục,
bên kia
là giáo sư
người Pháp hay Việt quốc tịch Pháp của Aliance Francaise. Anh Huỳnh th́
ngồi ở đầu
bàn. Giáo sư người Việt nào biết nói tiếng Pháp th́ trao đổi
với giáo sư người Pháp, nếu không th́ chỉ
gật đầu
hay bắt tay
khi gặp nhau.
Các em lớp 12 nhất định phải đỗ tú tài cuối năm nên yêu
cầu tôi mở cours dạy thêm bên ngoài. Tôi mướn một pḥng học của người Tàu ở gần trường, tôi dạy toán và nhờ một
người bạn là anh Nguyễn
Thành Tương đang dạy trường Cần Giuộc phụ trách Lư Hoá
cho các em.
Kỷ niệm ở
lớp dạy thêm này tôi
không quên là những buổi dạy toán của tôi đă xong,
tôi phải nín thở chờ
anh Tương từ Cần Giuộc chạy xe về
dạy tiếp môn Lư Hoá.
Khi nào thấy
xe vespa
màu xanh của anh ấy
xuất hiện ở
đầu ngỏ mới thở một cái phào.
Các em lớp 12 nói với tôi
rằng phụ huynh các em
hứa nếu cuối năm các em thi
đậu th́ họ sẽ đăi tôi một
chầu linh đ́nh ở nhà hàng Soái Ḱnh
Lâm. Nhưng ngày ấy không
bao giờ tới!
Riêng các em lớp 12 này cũng đă
cho tôi một
kỷ niệm đẹp là tặng cho tôi một cuốn
album thật to và đẹp nhân ngày tôi cưới
vợ đầu tháng 4 năm 1975.
C̣n ở lớp 10 có một em gái
là con của vị Quân Trấn
Trưởng Biệt
Khu Thủ Đô đă từ trường gọi vào trại
Lê Văn Duyệt cho cha em thả tôi
ra v́ đêm
hôm trước tôi ở ngoài đường quá giờ giới nghiêm.
Tôi cũng c̣n nhớ tất
niên âm lịch
nhằm đầu năm 1975, nhà trường có tổ chức liên hoan, trong
đó có diễn một vỡ kịch câm cổ điển. Anh Huỳnh trắng trẻo, nhỏ con làm công chúa,
c̣n tôi cao
lớn được
chọn làm hoàng tử nước láng giềng. Nhưng oái oăm thay công chúa
lại yêu một anh gù
xấu xí khác. Hôm đó tôi phải
cố sức diễn đúng theo lời
thuyết minh của
một chị giáo sư cùng
trường. May mắn chúng tôi cũng gây
được nhiều
trận cười cho khán giả.
Trong những
đêm cuối tháng 4 năm 1975, chúng tôi thường
trực đêm trong trường. Chúng tôi uống bia và đánh phé để
quên đi những lo âu về t́nh h́nh
dất nước trong cái pḥng
tiếp tân gần cổng ra vào. Anh
lao công
gác cổng thường chạy ra, chạy vô mua thuốc
lá hay bia cho chúng tôi.
Thế mà t́nh đời
thay đổi mau chóng. Chỉ vài ngày
sau biến cố 30/4/75, khi trường đă bi tiếp quản, các giáo sư
chúng tôi bị giáng cấp thành giáo viên, anh
Huỳnh không c̣n là giám
đốc th́ có một đêm
tôi vào trực,
gọi cổng nhiều lần , anh bảo
vệ chạy ra nạt nộ
tôi: tại sao tôi gọi
lớn quá làm đánh thức
cả nhà anh dậy.
Montreal, Canada, cuối hè năm 2018