TRỞ LẠI MỸ QUỐC

Du kư

 

Ngày 1

 

PhuocLocTho.jpg

Sau hơn hai năm đắm ch́m trong đại dịch, hầu hết các phi trường trên thế giới đều trở lại tấp nập. Phi trường Trudeau, Montréal, Canada cũng vậy. Vợ chồng tôi làm một chuyến viếng thăm nước Mỹ trong hai tuần sau 7 năm chưa trở lại nước này.

Tháng 11 năm 2015, chúng tôi qua Houston, Texas thăm thằng em vợ vừa định cư ở đây được hơn một năm, đồng thời dự họp mặt đồng hương Trà Vinh. Nhưng lần này điểm đến là Californía, có em gái tôi và em vợ tôi tháp tùng và chúng tôi sẽ ở nhà của Huệ Lan, cô em họ của tôi ở khu Little Saigon.

 

Máy bay sẽ khởi hành lúc 7 giờ tối, 2 giờ rưởi chiều anh bạn Tây hàng xóm Gérald đă lái xe đưa chúng tôi ra phi trường. Nhưng trên xa lộ 20 có tai nạn xe cộ nên gần 4 giờ chiều chúng tôi mới tới phi trường. Qua check-in, security nhanh chóng nhưng đến custom (“hải quan”) mới gian nan. 10 hàng ngang gồm mấy trăm người xếp hàng chờ lên máy bay qua các điểm đến khác nhau ở Mỹ. Sợ trể giờ, em gái tôi trổ tài ngoại giao thuyết phục những người xếp hàng trước cho qua v́ chúng tôi sắp đến giờ lên máy bay. Em gái tôi giống mẹ tôi ca “bài ca con cá” hiệu nghiệm vô cùng. Nhớ khi xưa mẹ tôi thuyết phục được quân cảnh không quân cho thằng em tôi “dù” (rời đơn vị không gấy phép) từ phi trường Pleiku lên máy bay về Sài G̣n.

 

Chúng tôi lên máy bay trước giờ ấn định nhưng máy bay lại delay hơn một giờ để chờ những “con vịt đẹt” c̣n kẹt ở trạm “hải quan “. Thành ra phi cơ cất cánh trễ hơn giờ ấn định một tiếng đồng hồ.

 

Tất bật v́ sợ trễ máy bay, chúng tôi không kịp ăn uống ǵ cả. Mấy chai nước suối mang theo chưa uống đă phải quăng vào thùng rác khi qua security. Đến cổng chờ lại lật đật boarding quên mua nước uống nên khi vào đến chỗ ngồi vợ tôi than khát quá. May mà em gái tôi xin được hai ly nước cho vợ chồng tôi tạm vượt qua cơn khát. Bây giờ lại đói bụng v́ đă hơn 8 giờ tối, chúng tôi lấy hộp cơm gà chiên, lạp xưởng và trứng cút mà cô em vợ đă làm cho mỗi người ăn. Cơm làm khá ngon nhưng chúng tôi vẫn c̣n khát nước nên cảm thấy cơm quá khô.

 

Chờ thật lâu tôi mới mua được hai ly ḿ giá cắt cổ: hơn 5 đô mỗi ly. Thông lệ của các công ty hàng không Mỹ và Canada: các chuyến bay trong nước và giữa hai nước này hành khách không được cấp bữa ăn dù có chuyến bay dài hơn 10 giờ (đi Hawaii) đi nữa.

Khi máy bay đáp xuống phi trường Los Angeles, chúng tôi phải chật vật đi lên đi xuống và đi cả xe điện để đến quày hành lư số 4 lấy hành lư sau khi hỏi thăm nhiều nhân viên của phi trường. Phi trường Los Angeles quả thật quá lớn so với phi trường Trudeau của Montréal.

 

Tôi phải roaming điện thoại của ḿnh để liên lạc với anh tài xế do Huệ Lan gọi dùm để đến đón bọn ḿnh.

 

Về tới nhà cô em họ tôi th́ đă hơn 12 giờ rưởi đêm. Huệ Lan đón chúng tôi bằng một nồi cháo nóng quá ngon sau gần 13 giờ bụng đói, miệng khát v́ lo trễ máy bay, rời nhà trên đường đi đến một Sài G̣n thứ hai ngoài đất nước Việt Nam.

Xin chào tái ngộ Little Saigon sau 8 năm xa cách.

 

Ngày 2

LeeSanweeches.jpg

 

Sáng ngày thứ hai tại nhà Huệ Lan, sau chỉ vài giờ ngủ vùi v́ mệt mỏi, chúng tôi đón buổi sáng đầu tiên ở Little Saigon.

 

Mọi người quây quần bên bàn ăn sáng. Huệ hâm lại phần xôi lạp xưởng, gà chiên và trứng cút ăn dở dang trên máy bay hôm qua. Hôm nay nhờ nóng nên xôi mềm chúng tôi ăn thấy ngon miệng.

Tôi lên mạng t́m chỗ thuê xe nhưng như Huệ Lan đă nói, v́ ỷ y nên không đặt trước nên không chỗ nào c̣n xe.

 

Chúng tôi lội bộ ra cà phê Lee’s Sandwiches ở góc đường Westminster và Brookhurst định đến đó ngồi uống cà phê ăn bánh ngọt, tán gẫu và nh́n xe cộ. Tuy nhiên sau trận đại dịch vừa qua, quán dẹp hết bàn ghế và chỉ phục vụ khách mua về chứ không c̣n phục vụ khách tại chỗ. Quang cảnh tấp nập, thực khách phải xếp hàng lấy số mua đồ ăn, thức uống không c̣n nữa. Thời huy hoàng đă qua!

 

Chúng tôi đành mua mang đi vài bánh pâté chaud và bánh ngọt sang quán McDonald’s bên kia đường gọi 4 ly Mc Café ngồi ăn uống và tṛ chuyện.

 

Bỗng điện thoại tôi reo vang, Huệ Lan báo cho tôi hay, cháu Kim, con của Huệ Lan đi đón chị Hương đă về đến nhà. Chúng tôi đứng lên và a lê hấp cuốc bộ về nhà. Tội nghiệp Nga, cô em vợ tôi đau chân nên khấp khểnh lê bước lẹt đẹt đi sau cùng.

 

Chị Hương, con bác ba tôi ở Florida đă hẹn với tôi sang đây gặp gỡ sau 51 năm không gặp. Năm 1971, tôi tiễn chị theo chồng, một người lính Mỹ sau khi hết hạn phục vụ, về Hoa Kỳ. Tôi c̣n nhớ, trong buổi tiệc đơn sơ ở căn nhà trọ trong hẻm đường Trương Minh Giảng có sự hiện diện của bác ba, ba tôi, chính tôi đă dặn ḍ anh chàng lính Mỹ trẻ măng hăy chăm sóc chị họ tôi (vai lớn nhưng nhỏ tuổi hơn tôi) khi sang Mỹ trong sự ngơ ngác của ba và bác tôi (họ có hiểu ǵ đâu!) và những cái gật gù tán đồng của chị Hương (chắc lúc đó chị hiểu lỏm bỏm thôi, nhưng giờ đây tiếng Anh của chị đă bỏ xa tôi).

 

Sau hơn nửa thế kỷ không gặp nhau, từ một cô gái nhà quê xuống Sài G̣n ở nhà gia đ́nh tôi đi học may, nay dù giọng nói c̣n âm hưởng vùng quê Đồng Sổ nhưng cách ăn mặc đă đổi khác. Vóc dáng chị nh́n trẻ hơn tuổi thật.

 

Trong gia tộc: bác ba, ba chị Hương, ba tôi thứ tư và cô bảy, má của Huệ Lan là ba anh em ruột. Dù những người đó đă khuất nhưng mối liên hệ gia tộc của chúng tôi vẫn c̣n đây v́ vậy những kỷ niệm xưa được chúng tôi kể lại cho nhau suốt cả ngày thứ nh́ ở Sài G̣n Nhỏ này.

Buổi chiều tôi may mắn book thuê được một xe minivan cho bốn ngày ở đây trước đi lên Las Vegas

 

 

Ngày 3

 

CafeZ.jpg

Buổi trưa Thạch, đứa em cùng xóm từ San Diego lên đưa tôi đi đến phi trường John Wayne lấy xe thuê ở công ty National Car Rental.

Chúng tôi đi ăn cơm tấm ở tiệm Thiên Hào rồi uống cà phê ở quán của ca sĩ Trizzie Phương Trinh.

 

Sau đó, Thạch đưa chúng tôi đến thành phố Hacienda Heights thăm vợ chồng Xinh và Thọ, cũng là người cùng xóm với vợ chồng tôi ở quận tư trước kia.

 

Buổi tối, chúng tôi đi ăn hải sản ở nhà hàng The Boiling Crab với vợ chồng bé Loan và đứa con nhỏ của hai cháu. Loan là cháu vợ tôi.

 

Ngày 4

 

NgocSuong.jpg

Buổi sáng, chúng tôi đến nhà vợ chồng Phương (em cô cậu với tôi) cùng nhau đi ăn hủ tiếu Nam Vang ở góc Magnolia và Garden Grove.

 

Sau đó chúng tôi đi uống cà phê ở quán Z café rồi đi một ṿng khu Phước Lộc Thọ.

 

4 giờ chiều, các em cựu học sinh Ngô Quyền mời vợ chồng tôi đi ăn ở quán Ngọc Sương cùng với anh Lê Quư Thể (giáo sư lư hoá trường Ngô Quyền). Thầy tṛ hàn huyên vui vẻ sau 8 năm không gặp.

 

9 giờ tối, chúng tôi cùng vợ chồng Loan ra bờ biển New Port Beach xem bắt cá.

 

Mùa này, biển sóng to, mỗi đợt sóng đánh vào bờ đem theo cá, khi sóng rút, cá kẹt lại trên cát, người ta bắt chúng bằng tay.

 

 

Ngày 5

TiemPho.jpg

Đêm qua, từ biển về nhà quá khuya nên hôm nay chúng tôi dậy trễ.

9 giờ 30 sáng, chúng tôi đi ăn bánh cuốn Hồng Mai ở khu Catinat Plaza rồi về chợ Thuận Phát mua trái cây đem về nhà.

Ăn trái cây xong, chúng tôi đánh một giấc tới 3 giờ chiều th́ vợ chồng Kim, con gái của Huệ Lan đến chở chúng tôi đi shopping ở Oultets At Orange.

Kim là một giáo sư Vật Lư đệ nhị cấp có chồng là cảnh sát. Năm 2002, khi chúng tôi đến đây, Kim là một cô bé vừa đến tuổi teen nay sắp làm mẹ lần thứ hai.

Buổi tối, vợ chồng Bảy(em cô cậu của tôi) mời chúng tôi đi ăn phở Holic trên đường Bushard.

Phải thừa nhận ăn uống ở đây rẻ hơn ở Montréal nhiều. Chúng tôi không thể ăn hết một dĩa bánh cuốn hay một tô phở mà giá cũng tương đương như bên Montréal.

 

Ngày 6

BeLoan.jpg

Buổi sáng, chúng tôi trở lại khu Bolsa đi ăn hủ tiếu Thanh Xuân. Xong, chúng tôi ghé quán Rose uống cà phê.

Ngồi ở đây chúng tôi có cảm tưởng đang trong một quán cà phê ở Sài G̣n. Chung quanh toàn là người Việt Nam, nghe họ nói với nhau bằng tiếng Việt Nam, quán phát nhạc Việt Nam. Chúng tôi quên rằng ḿnh đang ngồi ở trên đất Mỹ.

Vợ tôi mua bánh ḿ thịt quay đem về nhà Huệ Lan để ăn trưa. 4 giờ chiều, cháu Kim mời mọi người đến nhà ăn pizza home made. Chồng của Kim tự làm pizza tại nhà rất ngon không thua ǵ ở tiệm.

7 giờ tối, chúng tôi dạo chợ đêm ở khu Phước Lộc Thọ. Nơi đây ngoài sân khấu tŕnh diễn ca nhạc, c̣n có nhiều gian hàng bán đồ lưu niệm và thức ăn.

Vợ chồng cháu Loan và đứa con nhỏ cũng ra đây mua cho chúng tôi dùng: trứng vịt lộn, dưa gang và nước mía.

 

Ngày 7

ChuaAnDo.jpg

8 giờ sáng, Hiệp (học tṛ cũ trường Nguyễn Trăi) qua Mỹ được 4 năm, mời vợ chồng tôi đến Ilanet Coffee ăn sáng và uống cà phê.

Quán này ở khu chợ Hoà B́nh, góc đường Westminster và Brookhurst, đông nghẹt khách buổi sáng.

Buổi trưa, vợ chồng Thạch từ San Diego lên đi với chúng tôi trả xe ở phi trường John Wayne.

Xong, chúng tôi đi ăn bánh canh cua ở quán Mai Phụng. Thạch đề nghị đi thăm chùa Ấn Độ ở Chino Hills.

Chùa phản ánh kiến trúc và điêu khắc của Ấn Độ, một trong hai nền văn minh nổi bật của Châu Á: Ấn Độ và Trung Hoa.

Để chờ một số người sau giờ làm việc đến nhập bọn đi ăn, chúng tôi đến quán Z Café uống nước chờ. Sẵn tiện tôi gọi em Duy Quang, cựu học sinh Nguyễn Trăi ra chơi.

Sau khi tập trung đầy đủ, gần một tá người chúng tôi đến quán Tràm Chim ăn tối. Quang cảnh ở quán này trông giống quán ăn ở Việt Nam.

 

Ngày 8

 

AnLasVegas.jpg

7 giờ rưởi sáng, xe đ̣ đến nhà Huệ Lan đón 5 người chúng tôi đi Las Vegas. Xe ra parking lot chợ ABC đón thêm 7 người nữa mới khởi hành.

12 giờ rưởi trưa, chúng tôi đến khách sạn Treasure Island. Chúng tôi gởi tạm hành lư chỗ valet để đi ăn trưa trước khi check-in nhận pḥng.

Chúng tôi vào một nhà hàng bên trong casino để ăn trưa. Giá thức ăn ở đây đắt đỏ hơn ở Orange County nhiều. Sau khi lấy pḥng mọi người ngă lưng nghỉ đến chiều tối. Bên ngoài trời nóng hừng hực như trong ḷ lửa. Người ta nói đi chơi ở Las Vegas nên đi vào mùa xuân hay mùa thu th́ mát mẻ, nếu đi vào mùa hè th́ rẩt nóng và mùa đông th́ rất lạnh. Tôi đi Las Vegas lần này là lần thứ ba. Lần đầu vào mùa đông v́ ỷ y ḿnh là dân xứ lạnh nên không mang theo áo ấm chừng thấy quá lạnh tôi phải mua tại chỗ một áo jacket cho vợ tôi . Lần thứ hai đi với các em cựu học sinh Ngô Quyền, Biên Hoà nhằm mùa hè, trời quá nóng, chúng tôi chỉ ra ngoài khi màn đêm buông xuống.

7 giờ tối, chúng tôi tản bộ dài theo đại lộ Las Vegas, qua các khách sạn The Mirage, Caesar Palace, Bellagio. Tới đây, mỏi chân, khát nước và đói bụng quá nên chúng tôi lên “cầu vượt” qua bên kia đường. Chúng tôi vào quán ăn Nhật ăn ḿ miso rồi ghé nhà thuốc CVS mua nước chia nhau mang về khách sạn.

Dọc đường có người hoá trang thành Batman hay con gấu cũng như có các cô gái mặc bikini rất sexy mời gọi khách đi đường chụp h́nh chung.

Hôm nay là thứ hai đầu tuần nhưng thành phố cờ bạc nổi tiếng nhứt thế giới vẫn đông nghẹt du khách.

 

Ngày 9

 

Thuy.jpg

9 giờ sáng, chúng tôi dậy gọi taxi đến nhà hàng Hong Kong Garden ăn dimsum. Phải công nhận thức ăn ở đây làm ngon hơn Montreal.

Ăn xong, chúng tôi đi đến Las Vegas South Premium Outlets để mua sắm vài thứ cần dùng.

Trong khi đó, Thuỷ (học tṛ cũ ở Nguyễn Trăi) đang ở Las Vegas gọi để gặp vợ chồng tại Outlets.

Thuỷ mời vợ chồng tôi đi ăn nhà hàng Đại Hàn và đi uống trà sữa trân châu rồi con rể của Thuỷ đưa chúng tôi về khách sạn.

Buổi tối, chúng tôi đi ăn cơm Việt Nam ở nhà hàng Orchid trên đường Spring Mountain.

 

Ngày 10

 

ChoABC.jpg

Tạm biệt Las Vegas, tạm biệt kinh đô cờ bạc của thế giới, chúng tôi lên đường trở lại Orange County.

Sáng sớm, chúng tôi check-out khách sạn rồi ra ngồi chờ xe đ̣ Hùng Mạnh ngoài cửa khách sạn.

Hơn 8 giờ sáng xe đ̣ rời bến ở siêu thị Thuận Phát, Las Vegas để xuôi nam.

1 giờ Xe đ̣ tới chợ ABC, các hành khách khác xuống xe c̣n chúng tôi được đưa tới nhà với một chút tiền “phụ thu”.

Khá mệt, chúng tôi ăn trưa xong lăn ra ngủ vùi để lấy sức cho chuyến đi ngày hôm sau.

 

Ngày 11

RestaurantHuongLan.jpg

 

 

8 giờ sáng, anh Linh tài xế chuyên đưa đón khách Việt Nam, đưa chúng tôi đến chợ ABC để đáp xe đ̣ Hoàng lên Sacramento. Giữ chỗ xong, chúng tôi đi mua xoài, xôi, chè, cà phê đem lên xe.

9 giờ 15, xe chạy, ghé El Monte rước thêm khách.

Rời El Monte xe chạy trên freeway 5 North giữa cảnh núi đồi hùng vĩ rồi tiếp theo là những cánh đồng nho bạt ngàn. Nh́n quang cảnh trên đường đi ḿnh phải công nhận nước Mỹ vĩ đại thật. Christophe Colomb đă khám phá một lục địa mới rộng lớn, giàu tài nguyên lại được những bộ óc thông minh từ Châu Âu, Châu Á đến khai thác, biến vùng đất hoang vu mênh mông nơi mà những bộ lạc da đỏ sống rải rác nhiều thiên niên kỷ xa cách nền văn minh của nhân loại thành một Hiệp Chủng Quốc giàu mạnh như bây giờ.

Xe bus dừng ở một điểm để chuyển chúng tôi đi Sacramento qua một xe 12 chỗ nhỏ hơn, c̣n xe bus lớn đi thẳng lên San Jose.

5 giờ 30 chiều, xe tới Sacramento. Vợ chồng Nguyệt Viên ( học tṛ cũ ở Trà Vinh) đă chờ sẵn ở tiệm bánh ḿ Hương Lan đón chúng tôi đi ăn tối với vợ chồng Khương (em trai của Viên).

Ngày 12

 

OaklandCity.jpg

8 giờ 30 sáng vợ chồng Nguyệt Viên đưa chúng tôi qua nhà vợ chồng Vơ Phụng Sơn (học tṛ cũ Trà Vinh) và Dương Thị Định ở Oakland.

Ở đây, Định đăi chúng tôi món gỏi cuốn, gỏi ḅ, tôm chiên và đặc sản Trà Vinh: bún nước lèo.

Có mặt ở nhà Sơn hôm nay đa số là người Trà Vinh: Đức, Viên, Sơn, Định, Tịnh, Hạnh, Lộc, Lan và tôi. Dâu Trà Vinh: vợ tôi và rể Trà Vinh: Khương đều là người Sài G̣n. Ngoài ra c̣n một chị bạn của Định là người Đà Lạt.

Đến chiều tối Sơn đưa cả nhóm qua nhà Trần Công Khanh ở San Jose (học tṛ cũ Trà Vinh) làm một chặp cháo gà. trước khi chúng tôi đi nghỉ ở nhà Khanh. Số c̣n lại qua nghỉ ở nhà Tịnh.

Khanh là kỷ sư làm phần mềm cho không quân Mỹ hơn 30 năm.

 

 

Ngày 13

 

SanFrancisco.jpg

7 giờ sáng thức dậy, tắm rửa vệ sinh xong chúng tôi uống cà phê ăn sáng.

9 giờ, chúng tôi chạy xe qua nhà cặp Khương+Lan để cùng nhau đi San Francisco.

Nhà Khương rất đẹp, trước nhà trồng nhiều bông. Lan, vợ Khương là con gái của tiệm cho thuê truyện Lê Quang ở Trà Vinh mà lúc c̣n dạy ở đó tôi thường đến thuê truyện để đọc giết th́ giờ trong những ngày không có giờ dạy.

Chúng tôi đi chụp h́nh cầu Golden Gate, thăm Palace Of Fine Art và lên đỉnh núi chụp toàn cảnh thành phố San Francisco nằm giữa núi non trùng điệp và biển cả mênh mông.

Sau khi ăn dimsum, chúng tôi ghé nhà Sơn ở Oakland rồi về nhà Khanh ở San Jose.

Tối nay, chúng tôi ăn một bữa tiệc giă từ và hát karaoke.

 

Ngày 14

LauOc2.jpg

Sáng sớm, vợ của Khanh chuẩn bị bữa ăn sáng cho chúng tôi: cà phê, bánh pâté chaud.

8 giờ, vợ chồng Khanh chở chúng tôi ra bến xe Hoàng cạnh tiệm bánh ḿ Lee’s Sandwiches ở San José để về Wesminster.

8 giờ rưởi, xe lăn bánh và 3 giờ chiều xe về đến Westminster ngay chợ ABC. Tôi gọi ông tài xế hôm trước đến đưa chúng tôi về nhà Huệ Lan.

Cùng lúc Phụng và Nga được vợ chồng Thạch đưa từ San Diego lên. Chúng tôi ăn trưa và tṛ chuyện đến 5 giờ th́ đi khu Bolsa uống cà phê,

Chúng tôi hẹn vợ chồng cháu Loan ra nhà hàng Lẩu Ốc 2 ở khu chợ 99 ăn tối.

 

Ngay 15

AirTransat.jpg

Ngày cuối cùng ở Cali, buổi sáng chúng tôi ra quán Ilian uống cà phê và ăn sáng.

Xong, chúng tôi qua Target mua quà cho cháu ngoại và ghé chợ Thuận Phát mua vài thứ cần dùng.

7 giờ chiều, chồng của cháu Loan đưa chúng tôi ra phi trường Los Angeles để về Montréal.

Tạm biệt Cali, tạm biệt thủ đô của người Việt hải ngoại, tạm biệt nước Mỹ và những t́nh thân. Hẹn gặp li.