SÀI G̉N-ĐÀ LẠT-NHA
TRANG-PHAN THIẾT: CHUYẾN ĐI XA ĐẦU TIÊN SAU MÙA DịCH
Du kư
Huỳnh Công Ân
Ngày 1
Chúng tôi khởi hành
từ quận 7 Sài. G̣n lúc
9:30 sáng. Sau khi ăn sáng ở tiệm
bánh canh cua
đường Nguyễn Thị Thập
xe chúng tôi qua quận 4, lên
cầu Calmette, qua hầm Thủ Thiêm để lên đường cao tốc Sài G̣n-Long Thành-Dầu
Giây. Xe chúng tôi rẽ
quốc lộ 20 đi về hướng
Đà Lạt, ngang Định Quán, Phương Lâm và chúng tôi tạm dừng chân ăn trưa ở thành phố Bảo Lộc.
Chúng tôi đi tiếp lên
Đà Lạt vào check-in ở khách sạn TTC Ngọc Lan phía trên cao gần chợ Hoà B́nh. Sau
khi nghỉ ngơi, tắm tửa chúng tôi ăn đồ nướng
ở nhà hàng Ngói BBQ
ở đường Bùi Thị Xuân rồi ghé uống sữa đậu nành nóng tại góc đường Tăng
Bạt Hổ và Trương Công Đijnh
ở khu Hoà B́nh.
Năm 1973, tôi được cử đi học khoá đại đội phó chiến tranh chính trị
tại trường
Đại Học Chiến Tranh Chính Trị
Đà Lạt. Nhưng v́ tôi có sự vụ
lệnh biệt phái về dạy học lại
nên tôi xin miễn
học khoá đó. Dù sao đó
cũng là lần đầu tiên đến Đà Lạt nên tôi
ở lại đó
vài ngày để thăm viếng xứ hoa đào. Tôi c̣n giữ lại trong kư ức
một thành phố có
khí hậu lành lạnh mà ban đêm ở khách sạn tôi phải mở sưởi cho ấm. Ban ngày tôi ngồi ở cà phê Tùng khu
Hoà B́nh ngắm nh́n những cô gái Đà Lạt
má đỏ, môi hồng đi ngang quán. Ban đêm tôi mặc áo ấm, một tay thọc
túi quần, một
tay cầm trái bắp nướng mỡ hành đi lang thang trên
phố. Cảnh hàng
cây anh đào ở hai bên
đường dốc từ chợ Hoà B́nh đi xuống hồ Xuân
Hương ngày xưa thật
là thơ mông. Ngày nay t́m đâu được
những h́nh ảnh
đó?
Ngày 2
Sáng dậy chúng tôi ăn
điểm tâm
ở khách sạn, đi uống cà phê ở quán Bích Câu
bên bờ hồ
Xuân Hương. Vợ chồng con trai
tôi đi qua Vườn
hoa Thành Phố để chụp ảnh, c̣n vợ chồng tôi mời
vợ chồng Hồng
(người em kết
nghĩa) ra uống nước.
Sau đó, chúng tôi đi Thung Lũng T́nh Yêu rồi đi ăn trưa ở nhà hàng Thiết ở đường Phan Đ́nh Phùng.
Về khách sạn nghỉ ngơi một lát, chúng tôi đi thác Datanla và thác Prenn. Bận
về chúng tôi ghé quán
cà phê Ngoại Ô trên đầu
đèo Pren để ngắm cảnh núi đồi xen kẻ thung lũng bên dưới.
Tối đến, chúng tôi đi ăn ở nhà hàng nướng Mọ Tề và sau cùng đi
chợ đêm Đà Lạt mua một vài thứ cần dùng.
Ngày 3
Cũng như sáng
hôm qua chúng tôi ăn điểm
tâm ở khách sạn rồi đi uống cà phê ở quán Bích Câu
bên bờ hồ
Xuân Hương.
Xong, chúng tôi về khách
sạn dọn dẹp đồ đạc rồi trả pḥng. Chúng tôi ăn trưa ở tiệm ḿ Vĩnh Lợi
đường Hải Thượng
Lăn Ông rồi lấy quốc lộ 27C trực chỉ Nha Trang.
“Quốc lộ 27C được khởi
công ngày 20 tháng 4 năm 2004, dài 121 km.
Đường đi từ Đà Lạt đến huyện
Lạc Dương rồi
huyện Khánh Vĩnh và Diên Khánh của tỉnh Khánh Ḥa. Đoạn
qua đèo Khánh Lê cao 1700m, dài 33 km là đèo dài nhất Việt Nam (sau đèo Pha Đin dài 32 km). Đường đi
qua nhiều đồi
núi hiểm trở, với nhiều
khúc cua gấp, vách đá cao và vực sâu đến 300m tạo nên phong
cảnh hùng vĩ hai bên. Tuyến đường này c̣n đi ngang qua Vườn quốc gia Bidoup Núi
Bà - vườn quốc gia có tài nguyên
sinh học đa dạng
bậc nhất tại Việt Nam. Du khách sẽ có cảm giác lạ lẫm khi được tắm ḿnh trong làn
sương mờ mờ ảo ảo. Ở đây mỗi sáng ra, đến tám giờ mù sương vẫn c̣n bao
phủ. Và chiều
lại, khoảng ba, bốn giờ chiều trở đi, những
"thung lũng mù sương" phiêu bạt đó lại sà xuống con đường.”
(Wikipedia)
Chúng tôi đến khách
sạn StarCity
đường bờ biển Nha Trang lúc
5:40 chiều.
Nghỉ ngơi, tắm rửa xong chúng tôi đi ăn buffet ở khách sạn Novotel. Bác sĩ Kim và một số học sinh NT
đang ở chơi Nha
Trang có nhă ư mời tôi ăn kem ở quán Bốn Mùa nên giữa bữa ăn tôi ghé vào uống nước
với các em.
Trước khi về khách
sạn ngủ, con
trai tôi lái xe chở
chúng tôi đi một ṿng
thành phố Nha Trang. Tôi nhận thấy v́ không có khách du lịch
nước ngoài, đặc
biệt là Trung Quốc và Nga nên Nha Trang không c̣n phồn thịnh như lúc chưa xảy ra nạn dịch.
Ngày 4
Sáng sớm, hai vợ chồng tôi ra
biển tập thể dục
và tắm biển, Có
một thay đổi
lớn ở đây
là người tắm
hầu hết là người Việt khác lúc trước mùa dịch, đa số làngười Nga và người Tàu.
Khi con và cháu tôi thức
dậy, chúng tôi đi
ăn bún cá ở quán Hai Cá rồi xe chúng tôi đi dạo phía Đồng Đế.
Tôi có nhiều kỷ niệm ở đây khi học khoá 2/68 sĩ quan trừ bị ở quân trường Đồng
Đế. Tôi c̣n nhớ
những lần di hành
dă trại ở Ba Làng An, leo
núi Ḥn Khô, ứng chiến đèo Rù Ŕ
trên núi hay nhà Thuỷ
Toạ cạnh bờ biển. Nay vùng
này mọc lên
những cao ốc gồm khách sạn và chung cư xen lẫn
nhà hàng, quán
nước.
Chúng tôi trở lại
thành phố và dừng
xe uống cà phê ở quán Bốn Mùa sát bờ biển.
12 giờ trưa,
chúng tôi đi làng bè Cầu Rớ, Ninh Hoà ăn hải
sản. Nơi đây cách Nha Trang hơn 50 km có nhiều quán ăn hải sản dựng trên những bè gỗ.
Chúng tôi trở về khách
sạn lúc5 giờ chiều
Tối đến, chúng tôi đi ăn nem nướng Đặng Văn Quyên rồi đi uống sinh tố
trước khi về khách
sạn nghỉ ngơi.
Ngày 5
Sáng sớm, hai vợ chồng tôi ra
biển tập thể dục
và tắm biển như
hôm qua. Xong chúng tôi hẹn
với Tài già (
bạn dạy học cùng bộ môn toán) tại nhà hàng Lys để ăn sáng và uống cà phê.
Sau đó vợ chồng đứa
con trai đến đón
chúng tôi. Hai đứa ăn
sáng ở phở Hồng
rồi cùng chúng tôi đến Quán kem Bốn Mùa Park ven bờ biển để uống
nước.
11:30 trưa, chúng tôi trở
về khách sạn để trả pḥng.
12:30 chúng tôi rời khách
sạn đi ăn trưa ở quán cơm B́nh Minh. Xong, chúng tôi xuôi nam theo
quốc lộ 1A.
Chúng tôi dừng chân
ở quán V Coffee&Beer
trongthành phố Phan Rang.
Từ Phan Rang chúng tôi đi về
Mũi Né thuê một apparment
hai pḥng ngủ ở Shade Resort. Check-in xong chúng tôi ghé nhà hàng hải sản Bờ Kè Crab ăn tối.
Ngày 6
Buổi sáng, tôi thức dậy
ngắm biển lúc
b́nh minh. Băi biển
ở Mũi Né trong hoang
sơ, không đẹp
như băi biển Nha Trang. Bị
ảnh hưởng
của mùa dịch Covid-19 vừa qua nên quang cảnh khu du lịch Mũi Né thật
tiêu điều. 90%
các hotel và resort đóng
cửa. Mọi khi trên con đường chính
ở Mũi Né các du khách
Nga chạy xe gắn máy
dập d́u, nay thỉnh thoảng tôi
mới thấy một anh
chàng mũi lỏ
hay một cô mắt
xanh cởi ngựa sắt chạy
ngang. Ngoài băi biển cũng
vậy, lác đác chỉ có vài người tắm.
V́ biển hôm nay sóng
to nên tôi không xuống tắm.
Tôi và bà xă đi ra ngoài
định t́m
một quán cà phê nhưng Mũi Né như là một thành phố chết,
không cửa tiệm
nào mở cửa. Chúng tôi đành trở về khách sạn ăn điểm tâm và uống cà phê tại đó. Gia đ́nh tôi là những
người khách duy nhất ở khách sạn này.
Ăn sáng xong, chúng
tôi thu dọn đồ đạc để check-out. Xe chúng tôi chạy ra thành phố Phan Thiết đến quán cà phê
Ocean bên bờ biển. Quang cảnh ở đây thật tuyệt vời, chúng tôi ngồi
dưới mái tranh,
trước mặt là
biển mênh mông, gió từ biển thổi
vào thật mát.
Trước khi tiếp tục
hành tŕnh về Sài
G̣n, chúng tôi ghé quán cơm Thanh ở
đường Trưng Trắc dùng bữa trưa.
Trên đường về chúng tôi dừng
chân ở một quán
cà phê trong thành phố Long Khánh (thị xă Xuân Lộc trước 75) uống
nước.
Chúng tôi về tới Sài G̣n lúc 6 giờ tối dưới cơn
mưa to.
(Viết xong ngày 19/5/2020)
|
|
|