NỖI BUỒN THÁNG TƯ
Cả đêm ray rứt nỗi buồn
Niềm đau trĩu nặng tâm hồn không vơi
Tại sao như vậy hỡ Trời?
Làm ta phải sống một đời lưu vong
Nhớ xưa cuộc sống màu hồng
Xă hội tốt đẹp muôn ḷng hân hoan
Bỗng đâu một lũ ngang tàng
Xé tan hoà ước kéo đàn xâm lăng
Đồng minh leo vội trực thăng
Bỏ lại chiến hữu thoát thân một ḿnh
Vận nước lắm nỗi linh đinh
Vận ḿnh trôi nổi cũng đành biết sao?
Miền Nam cuộc sống lao đao
Suốt nửa thế kỷ không sao ngẩng đầu
Tài nguyên, của cải dồi dào
Tất cả mọi thứ đều vào túi tham
Của bọn cộng sản tham lam
Triệu người vượt biển không màng sóng to
Đi t́m cuộc sống tự do
Quê người dù lạ ấm no cả đời
C̣n hơn sống với bọ ḍi
Chỉ luôn đàn áp, móc moi của tiền
Dù nay cuộc sống đă yên
Nh́n về quê mẹ ưu phiền khôn nguôi
Bao giờ đất nước yên vui
Sạch bọn cộng sản phục hồi tự do?
HCA
30/4/2022