MỘT CHÚT VẤN VƯƠNG NGÀY XƯA

CamHong.jpg

Thời gian ở bậc tiểu học (1950-1955) ba má tôi cho tôi học ở trường Cao Văn trên đường Matelot Manuel (Tôn Đản), gần giáp với đường Jean Eudel (Tŕnh Minh Thế), con đường rộng nhứt ở quận 6 (quận 4 báy giờ) chạy từ cầu Quay đến cầu Tân Thuận. Ông Đốc trường này là thầy Năm, cùng quê Trà Vinh với má tôi và khi ở dưới đó ông cũng là thầy dạy má tôi.

Cùng học một lớp với tôi có Vơ Thị Cẩm Hồng, con của ông Vơ Tấn Phước thầy thuốc nam có mở tiệm cùng tên trên đường Matelot Manuel gần nhà bảo sanh Lao Động thường được gọi là nhà thương Con C̣ v́ trên bảng hiệu có h́nh tượng con c̣. Tuy c̣n nhỏ nhưng Cẩm Hồmg đă nổi tiếng là hoa khôi của trường. Bọn con trai chúng tôi đứa nào cũng mơ ước được mắt xanh của nàng ngó tới nhưng tất cả chỉ là thứ t́nh yêu đơn phương v́ nàng đẹp và là con nhà giàu. Tôi là người có cơ hội gặp gỡ nàng nhiều nhứt v́ nàng là bạn thân của chị họ tôi: chế Khoẻ từ Trà Vinh lên ở nhà tôi để đi học lại cùng lớp với tôi và Cẩm Hồng nên nàng thường đến nhà tôi chơi với chế Khoẻ. Nhưng cũng giống tụi con trai khác, tôi chỉ lén nh́n đoá hoa hàm tiếu xinh đẹp đó chứ không dám đến gần v́ bản tính “nhát gái”.

Kỳ thi tiểu học năm 1955, Cẩm Hồng và tôi thi đậu, c̣n chế Khoẻ thi rớt nên trở về Trà Vinh. Tôi qua học đệ thất ở trường Nguyễn Văn Khuê bên Cầu Muối, quận nh́ c̣n Cẩm Hồng học ở đâu tôi không rơ v́ nàng không c̣n lui tới nhà tôi nữa.

Cũng như Thôi Hộ trong bài thơ Đề tích sở kiến xứ khi thấy hoa đào cười với gió đông bâng khuâng không biết người đẹp năm xưa giờ ở nơi nào.
“ Nhân diện bất tri hà xứ khứ
“ Đào hoa y cựu tiếu đông phong”

Riêng tôi , thà rằng không gặp lại nàng th́ hơn v́ ngày nay cũng như tôi nàng cũng đă đến tuổi bát tuần mà ở Việt Nam gọi là lứa tuổi U90 chắc là đă có cháu chắt đầy đàn. Cứ giữ h́nh ảnh xinh đẹp ngày xưa của nàng trong tâm tưởng của ḿnh v́:
“Mỹ nhân tự cỗ như danh tướng
“Bất hứa nhân gian kiến bạch đầu”