HIỆU ỨNG
ĐÁM ĐÔNG: CÁC CUỘC CÁCH MẠNG TRONG LỊCH SỬ
Trong các chế
độ dân chủ, ư thức rằng mỗi người
dân đều có quan điểm chính trị riêng của ḿnh
nên việc thành lập chính quyền dựa vào một
cuộc bầu cử tự do mà quyết định
của số đông cử tri được tôn trọng.
Trái lại, trong các chế độ độc tài như
quân chủ hay cộng sản, chính quyền nằm trong tay
ông vua hay tập thể đảng viên và người dân
không có quyền chọn lựa.
Tuy nhiên, trong
lịch sử có những cuộc lật đổ chính
quyền cũ để thành lập chính quyền mới
do đám đông quần chúng gây ra. Đó là hiệu ứng
của đám đông tạo ra các cuộc cách mạng có khi
đúng nghĩa tích cực của nó : thay cũ đổi
mới tốt đẹp hơn nhưng cũng có khi
ngược lại.
CÁCH MẠNG 1789
Ở PHÁP
Trước
năm 1989, xă hội Pháp được phân chia thành 3 giai
cấp: quư tộc, tu sĩ và b́nh dân.
Giai cấp
thứ ba (the Third Estate) gồm các luật sư,
thương nhân, chủ ngân hàng, chủ tiệm, thợ
thủ công, công nhân và nông dân… lại không muốn bị
giới quư tộc cai trị về tinh thần lẫn
vật chất.
Cuộc cách
mạng 1776 ở Mỹ giành độc lập thoát ách
thống trị của người Anh ảnh hưởng
rất nhiều đến người dân Pháp. Thêm nữa,
tác phẩm “Le contrat social” (Khế ước xă hội)
của Jean Jacques Rousseau trong đó ông đă viết: q “con
người được sinh ra tự do nhưng đă
bị xiềng xích ở khắp mọi nơi” đă
dấy lên sự bất măn trong dân chúng Pháp đối
với triều đ́nh đương thời.
Vào tháng 7 năm
1789, giá bánh ḿ tăng cao hơn bao giờ hết. Các thành
phố tràn ngập các kẻ ăn xin và các kẻ liều
mạng. Tại thành phố Paris, người dân xao
động v́ tin binh lính của nhà Vua đang tập trung
về Cung Điện Versailles để dự mưu
dẹp bỏ Quốc Hội. Do t́nh h́nh căng thẳng,
mọi người dân Paris đều muốn vơ trang
để tự vệ. Ông chủ ngân hàng Laborde với con
trai có chân trong Quốc Hội tại Versailles, đă là
một trong số những người cung cấp ngân
khoản để mua vơ khí cho dân chúng Paris. Các đám
đông đă đi lục t́m vơ khí tại các nhà kho và các ṭa
nhà chính phủ. Ngày 12 tháng 7 trên các đường phố
Paris, các đám đông đă đi diễn hành và hô to
khẩu hiệu “Bánh ḿ rẻ”, “hăy mở cửa nhà tù”, “Hăy
vơ trang cho nhân dân”…
Phá ngục
Bastille
Vào ngày 14 tháng 7,
một đám rất đông dân chúng kéo tới Ngục
Bastille. Đây là một lâu đài mà nhà Vua và các bộ
trưởng đă tùy ư giam cầm nhiều người dân
trong nhiều thập niên. Do t́nh h́nh căng thẳng, viên
quản đốc nhà ngục đă cho đặt các
khẩu đại bác tại các lỗ châu mai. Khi đám
đông dân chúng Pháp kéo tới nhà Ngục, họ đ̣i
hỏi viên quản đốc phải dẹp bỏ các
khẩu đại bác và cung cấp cho họ một số
vơ khí. Lời đ̣i hỏi đă bị từ chối,
rồi do các hiểu lầm, đám đông dân chúng Pháp
đă tấn công Ngục Bastille. 98 người bị
chết do súng ở bên trong nhà Ngục bắn ra. Với
sự tiếp tay của một số binh lính cùng với 5
khẩu đại bác, đám đông dân chúng đă phá
cửa xông vào bên trong và giết chết viên quản
đốc, một số viên chức và binh lính, rồi dân
chúng phẫn nộ đă chặt đầu họ, cắm
vào các giáo mác để đi diễn hành qua các
đường phố. Khi được báo tin việc
đập phá Ngục Bastille, Vua Louis đă phải thốt
lên câu: “Tại sao thế? Đây là một cuộc nổi
loạn hay sao?”. Nhà Vua đă được trả lời
bằng câu: “Không, thưa Ngài, đây là một cuộc Cách
Mạng”.
Việc phá
Ngục Bastille đă cứu văn được Quốc
Hội tại Versailles. Vua Louis 16 không biết cách phải
đối phó ra sao nên đành phải chấp nhận t́nh
trạng của Paris, công nhận ủy ban của các công
dân Paris như là một chính phủ mới, cai quản thành
phố đó. Tại Paris và các thành thị khác, các
đội quân tư sản hay đội quân quốc gia
được thành lập để giữ trật
tự. Hầu Tước De Lafayette, người vốn là
“vị anh hùng của hai lục địa”,
được cử ra điều khiển các đội
quân canh gác Paris. Để dùng làm huy hiệu, ông Lafayette
đă phối hợp hai màu sắc đỏ và xanh của
thành phố Paris với màu trắng của gịng họ
Bourbon thành một biểu tượng ba màu của cuộc
Cách Mạng và từ đó đă ra đời lá cờ tam
tài.
Biến cố
tại Paris đă lan ra các thành phố khác và miền quê,
nơi đây các nông dân đă tự vơ trang, xông vào một
số nhà địa chủ và chủ trại để
đốt phá các hồ sơ lưu trữ về tiền
nợ. Nhiều nhà quư tộc bị giết, các
người khác bỏ chạy ra nước ngoài.
Ngày 14 tháng 7
năm 1789 là ngày Phá Ngục Bastille được coi là ngày
khởi đầu của cuộc Cách Mạng Pháp.
CÁCH MẠNG THÁNG
10 NGA 1917
Cách mạng Tháng
Mười, c̣n
được gọi là Cách mạng xă hội
chủ nghĩa Tháng Mười, là một cuộc cách
mạng nổ ra ở Petrograd vào ngày 25 tháng 10 năm 1917
theo Lịch Julius được dùng ở Nga lúc bấy
giờ, tức ngày 7 tháng 11 theo Lịch Gregorius.
Sau khi cuộc
cách mạng tư sản 1905 ở Nga thất bại, nhóm
Bolshevik cầm đầu bởi Lê Nin vận động
thợ thuyền và quân lính lật đổ chính quyền
lâm thời Nga do thủ tướng Kerensky lănh đạo.
3 giờ đêm
ngày 5 tháng 11 [rạng sáng ngày 6 tháng 11 [lịch cũ 24 tháng
10], Kerensky và nội các trong Cung điện Mùa Đông phê
duyệt lệnh bắt khẩn cấp một số
thủ lĩnh của Ủy ban cách mạng Bolshevik ,
đồng thời hạ lệnh cho đóng cửa hai nhà
in Rabochi Put và Soldat của
Bolshevik.
Lee-nin
trước đám đông
Tối 24-10-1917
(theo lịch Nga cũ, tức tối 6-11-1917 dương
lịch), V.I.Lê-nin đến Cung điện Xmôn-nưi
trực tiếp chỉ đạo cuộc khởi nghĩa
vũ trang, nhằm lật đổ Chính phủ tư
sản lâm thời và thiết lập chính quyền
Xô-viết. Đêm 24-10-1917, khởi nghĩa vũ trang nổ ra
ở Thủ đô Pê-trô-grát (nay là TP Xanh Pê-téc-bua). Quân
khởi nghĩa, gồm các đơn vị Cận vệ
đỏ của công nhân Pê-trô-grát, binh sĩ cách mạng và
thủy thủ Hạm đội Ban-tích, dưới
sự lănh đạo của Đảng Bôn-sê-vích do V.I.Lê-nin
đứng đầu đă đánh chiếm các vị trí
then chốt ở thủ đô.
Rạng sáng
25-10-1917 (tức ngày 7-11-1917 dương lịch), trừ
Cung điện Mùa Đông và một vài nơi, các lực
lượng khởi nghĩa đă làm chủ t́nh h́nh ở
Pê-trô-grát. 10 giờ sáng, Trung tâm quân sự cách mạng
của Xô-viết Pê-trô-grát công bố lời kêu gọi
"Gửi các công dân nước Nga" do V.I.Lê-nin dự
thảo, trong đó tuyên bố Chính phủ lâm thời đă
bị lật đổ, chính quyền đă về tay các
Xô-viết. Đến 21 giờ 40 phút, sau pháo lệnh của
chiến hạm "Rạng đông", quân khởi
nghĩa tiến công Cung điện Mùa Đông, nơi cố
thủ cuối cùng của Chính phủ lâm thời. Tới 2
giờ 10 phút rạng sáng 26-10-1917, Cung điện Mùa Đông
bị chiếm, các bộ trưởng trong Chính phủ lâm
thời bị bắt giữ. Thủ tướng Chính
phủ lâm thời A. Kê-ren-xki trốn thoát ra nước
ngoài.
Thật ra
cuộc cách mạng Tháng 10 Nga chỉ là hệ quả
của cuộc cách mang 1905 như Lê- nin đă nói “ cách
mạng tư sản 1905 là cuộc tổng diễn tập
của cách mạng vô sản 1917.”
Mà cuộc cách
mạng 1905 là hiệu ứng của sự tập hợp
đám đông.
Biểu t́nh ngày 9-1-1905 ở
Petrograd
Ngày 9-1-1905, 14
vạn công nhân Pê-téc-bua và gia đ́nh tay không vũ khí kéo
đến trước Cung điện Mùa Đông
đưa bản yêu sách đến Nga hoàng. Nga hoàng ra
lệnh cho quân đội nổ súng vào đoàn người
làm hơn 1000 người chết và bị thương,
trở thành “Ngày Chủ nhật đẫm máu”. Lập
tức, công nhân nổi dậy cầm vũ khí khởi
nghĩa.
- Tháng 5-1905, nông
dân nhiều vùng nổi dậy phá dinh cơ của
địa chủ phong kiến, lấy của người
giàu chia cho người nghèo.
- Tháng 6-1905, binh
lính trên chiến hạm Pô-tem-kin cũng khởi nghĩa.
- Tháng 12- 1905,
đỉnh cao là cuộc khởi nghĩa vũ trang ở
Mát-xcơ-va của các chiến sĩ cách mạng kéo dài
gần hai tuần lễ, khiến chính phủ Nga hoàng lo
sợ.
CÁCH MẠNG THÁNG
8 Ở VIỆT NAM NĂM 1945
Ngày 9 tháng 3,
Nhật bất ngờ đảo chính Pháp, đưa toàn
bộ các viên chức và thường dân Pháp vào trại giam.
Nhật đầu hàng Đồng Minh từ đầu
tháng 8 cùng năm, nếu nói Việt Minh cứơp chính
quyền từ tay Pháp và Nhật có lẽ không ổn chút nào
v́ lẽ thực dân Pháp và phát xít Nhật đâu c̣n chính
quyền để mà cướp? Vậy chỉ có thể
nói là Việt Minh cướp chính quyền Trần Trọng
Kim.
Ngày 11/3/1945, hoàng
đế Bảo Đại ra tuyên ngôn độc lập
và xé bỏ các hiệp ước bất b́nh đẳng
với Pháp và giao cho học giả Trần Trọng Kim lập
nội các.
Ngày 17 tháng 4
năm 1945, chính phủ Trần Trọng Kim ra đời
với thành phần là các chuyên gia trong nhiều ngành khác nhau
mà ông Tô Hải trong “Hồi kư của một thằng hèn”
gọi là những người “hy sinh liều ḿnh cứu
nước”.
Nội các
Trần Trọng Kim năm 1945
Nội các
Đế quốc Việt Nam của học giả
Trần Trọng Kim được thành lập ngày 17/04
năm 1945 gồm toàn các trí thức: một giáo sư, hai
kỹ sư, bốn bác sĩ, bốn luật sư. Đó
là các ông Trần Trọng Kim, Hoàng Xuân Hăn, Hồ Tá Khanh,
Trịnh Đ́nh Thảo, Vũ Trọng Khánh, Vũ Ngọc
Anh, Trần Văn Chương, Trần Đ́nh Nam, Vũ
Văn Hiền, Phan Anh và Nguyễn Hữu Thi.
Ngày 17 tháng 8
năm 1945, được nhạc sĩ Tô Hải mô tả
trong Blog của ông như sau:
“Cho tới
một ngày (17/8/1945) Đoàn Thanh Niên của chúng tớ tay
cầm cờ quẻ ly, miệng hát "Này thanh niên
ơi…" đi Mít tinh chào mừng chính phủ Trần
Trọng Kim" th́ mới trắng mắt ra rằng ḿnh
đă được huy động đi " cướp
chính quyền" từ tay chính phủ Trần Trọng
Kim, do Việt Minh tổ chức mà không biết.
Tất cả
đều diễn biến rất nhanh chóng. Cờ quẻ
l hạ xuống! Cờ đỏ sao vàng kéo lên và một
người "quần nâu áo vải"đầu đội
béret, tay cầm súng pặc họoc, thắt lưng đeo
một, hai quả lựu đạn OF (lựu đạn
khói) ra tuyên bố vài câu ǵ đó mà tớ đứng xa quá
nên nghe chẳng rơ , chỉ nhớ lơm bơm có mấy
câu..."Chính quyền đă về tay nhân dân" và sau
đó th́…. hàng ngàn người như có gài sẵn kim
hỏa trong ḷng đă nổ tung ra thành những khẩu
hiệu "Muôn năm!muôn năm!" long trời lở
đất....
Hàng chục lá
cờ đỏ sao vàng được tung ra,kéo theo cả
hàng ngàn ngừơi chạy ùa sang phủ thống sứ cũ
(ở xế nhà hát lớn) phá cửa, leo hàng rào vào chiếm
phủ Khâm sai đại thần. Mọi việc diễn
ra nhanh chóng, chẳng khác ǵ cái cảnh tớ đă
được xem sau này trong phim " Lê Nin với Cách
Mạng Tháng 10) có trường đoạn chiếm Cung
điện Mùa đông"!
Nhạc sĩ
Phạm Duy viết trong Hồi Kư của ông như sau:
“Sau khi Nhật
đầu hàng, quân đội Nhật ở Việt Nam trao
trả Phủ Toàn Quyền cho Phủ Khâm Sai Bắc Bộ.
Để tỏ ư chí bảo vệ đất nước,
vào ngày 17 tháng 8, công chức Hà Nội -được
lệnh của vịKhâm Sai Phan Kế Toại- đứng
ra tổbchức một cuộc mít-tinh ở trước
Nhà Hát Lớn Hà Nội.
Cuộc mít-tinh
của các ông các bà công chức đang diễn tiến th́
bỗng nhiên một lá cờ đỏ sao vàng rất
lớn được thả từ bao lơn của nhà
hát xuống, rồi một người leo lên khán đài
cướp micro để hô khẩu hiệu và hát bài
Tiến Quân Ca của Văn Cao. Thế là cuộc biểu
t́nh của Tổng Đoàn Công Chức bỗng nhiên biến
thành cuộc biểu t́nh của Mặt Trận Việt
Minh.
Mít-tinh trước Bắc
Bộ Phủ
Hai ngày sau,
tức là 19 tháng 8, Việt Minh đích thân đứng ra
tổ chức một cuộc mít-tinh khổng lồ,
cũng ở trước nhà hát Lớn Hà Nội. Sau đó,
đoàn người biểu t́nh kéo đến bao vây Bắc
Bộ Phủ. Ông Khâm Sai Phan Kế Toại đầu hàng
ngay.
Coi như
cướp được quyền hành chánh rồi,
đoàn người kéo luôn qua trại Khố Xanh ở
đường Đồng Khánh để cướp
quyền quân sự. Một ngàn lính Bảo An ở trong
trại không kháng cự, cờ quẻ Ly được
hạ xuống, cờ đỏ sao vàng được kéo
lên.”
Nhà báo Bùi Tín nói:
“Cái ḷng yêu
nước mênh mông mạnh mẽ của tuổi thanh xuân
chúng tôi lúc bấy giờ đă bị lợi dụng
để đảng cộng sản cướp chính
quyền cho riêng ḿnh, chứ không phải là cướp chính
quyền v́ độc lập dân tộc và v́ tự do
của người công dân.”
Qua những nhân
chứng kể trên chúng ta nhận biết Việt Minh
đă lợi dụng đám đông trong cuộc biểu
t́nh ngày 17/8/1945 của công chức ủng hộ chánh
phủ Trần Trọng Kim để “tráo bài ba lá” biến
thành cuộc biểu t́nh ủng hộ Việt Minh
để đến ngày 19/8/1945 xúi giục đám đông
cướp chính quyền từ tay chính quyền Trần
Trọng Kim.
TẠI SAO CHÁNH QUYỀN CSVN SỢ ĐÁM ĐÔNG
CSVN là “bậc
thầy” trong thủ thuật lợi dụng đám đông
để đạt đến mục đích của
họ v́ triết lư của họ là “cứu cánh biện
minh cho phương tiện”. Hồ Chí Minh há không từng
tuyên bố:” Dù có đốt cháy dăy Trường Sơn
cũng phải giải phóng miền Nam”. Do đó trong
suốt thời gian hiện hữu của đảng
cộng sản, họ sử dụng đám đông mà
đa số ít học cộng với một thiểu
số có học nhưng ngây thơ, yêu nước lăng
mạn để thực hiện tiến tŕnh nắm chính
quyền trên toàn cơi Việt Nam. Từ một đội vơ
trang tuyên truyền chỉ có độ 40 người
chỉ huy bởi “đại tướng” Vơ Nguyên Giáp,
một thầy giáo sử địa, chưa từng qua
một lớp huấn luyện quân sự nào và chưa
trải qua cấp bực nào đă được thăng
“đại tướng” mà đến ngày nay đảng
cộng sản là chủ nhân ông nắm quyền sinh sát 100
triệu dân và thâu tóm đất đai, tài nguyên đất
nước vào tay của 5 triệu đảng viên
để ăn trên, ngồi trốc trong khi đa số
dân chúng nghèo nàn, thống khổ.
Trong thời gian
chiến tranh CS đă xúi dục thanh niên miền Bắc vào
Nam để “giải phóng” người dân đang sống
yên b́nh, hạnh phúc, ấm no trong đó và gây ra cuộc
chiến nồi da xáo thịt làm hơn 2 triệu lính
miền Bắc và nhiều trăm ngàn lính miền Nam tử
trận và vô số dân chúng vô tội phải chết oan.
CS xúi giục các
nhà sư và đám đông phật tử nhẹ dạ
biểu t́nh chống đối để lật
đổ tổng thống Ngô Đ́nh Diệm cũng
như sinh viên, học sinh băi khoá phản đối
cuộc chiến tự vệ của quân dân miền Nam.
Họ đă thành công trong ngày 30/4/1975.
Bà Nguyễn Phương Hằng
Khi đă nắm
được chính quyền trong cả nước, họ
sợ hiệu ứng đám đông mà họ đă từng
sử dụng. Họ giải tán tất cả các tổ chức
dân sự như hướng đạo, đoàn thanh niên
phật tử, thiếu nhi thánh thể, các hội ái
hữu…, các tổ chức tôn giáo như Giáo Hội Phật
Giáo Việt Nam Thống Nhất, Tin Lành, Hoà Hảo, Cao
Đài…, lập ra các giáo hội quốc doanh thuộc
Mặt trận tổ quốc, cơ quan ngoại vi của
đảng cộng sản v́ họ e ngại các tổ
chức bên ngoài quy tụ được đám đông
đe doạ đến quyền lực của
đảng.
Nhà sư Thích Minh Tuệ
Không những
vậy, cá nhân nào được đám đông ủng
hộ như bà Nguyễn Phương Hằng, ông Lê Tùng Vân
(Thiền Am bên bờ vũ trụ) hay mới đây
nhứt là nhà sư độc lập Thích Minh Tuệ th́
chính quyền CS t́m cách bắt giữ, cô lập họ.
Nhưng chắc
chắn rồi đây “gậy ông sẽ đập lưng
ông”, một ngày nào đó chính đảng cs cũng sẽ
bị hiệu ứng đám đông đưa đến
việc giải thể.
Tài liệu tham
khảo:
--Nghiên Cứu Lịch Sử Cuộc Cách Mạng Pháp 1789
https://nghiencuulichsu.com/2016/12/02/cuoc-cach-mang-phap1789/
-Wkipedia
https://vi.m.wikipedia.org/wiki/C%C3%A1ch_m%E1%BA%A1ng_Th%C3%A1ng_M%C6%B0%E1%BB%9Di
- Đài Á Châu
Tự Do (RFA) tiếng Việt:
Những sự thật về “Cách mạng tháng tám”
https://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Story-of-the-Week-NAn-08252009122317.html