Đón Xuân này nhớ Xuân xưa
Huỳnh Công Ân
“Đón Xuân này tôi nhớ
Xuân xưa
Một chiều xuân em
đă hẹn ḥ “
(Châu Kỳ)
Hôm qua, ngày 30 Tết, vợ
chồng tôi đón chờ năm mới âm lịch cô
độc, thui thủi ở nhà chỉ có hai người,
không con, không cháu bên cạnh. Mọi năm, nếu ở
lại Canada ăn Tết th́ gia đ́nh đứa con gái đến
nhà đón Tết chung c̣n nếu về Việt Nam th́ ăn
Tết với gia đ́nh đứa con trai đang ở
đó v́ công việc.
Canada đang ở trong mùa
đại dịch, ban đêm th́ giới nghiêm, ban ngày th́ nhà
hàng đóng cửa, không có chỗ vui chơi, hội
họp, những người già ngồi nhà nhớ về
dĩ văng, nhớ về những mùa xuân đă qua
đời ḿnh trên quê hương.Và tôi cũng vậy.
Lúc c̣n nhỏ mỗi
lần Tết đến th́ tôi mong nhận được
tiền ĺ x́ của người lớn. Trong túi, rủng
rỉnh một ít tiền ĺ x́ sớm tôi chạy t́m
những ṣng bầu cua cá cọp để đặt
cược.
Đến tuổi “dậy
th́”, những ngày trước Tết tôi với những
thằng bạn c̣n trong tuổi “độc thân vui
tính”như câu ông bà thường nói “trẻ vui cảnh
chợ, già vui cảnh chùa” thường đi đến
chợ hoa Nguyễn Huệ hay chợ tết Bến Thành
để t́m một chút ǵ ấm ḷng. Tôi có một
người bạn, lúc đó học trường Cao
Đẳng Nông Lâm Súc, đáng gọi là một Don Juan. Anh ta
có một chiếc vespa Super mà năm nào anh cũng
“đưa về dinh” những cô nàng xinh đẹp
đứng bán gian hàng kem Perlon hay kem Hynos.
Đêm giao thừa, chúng tôi
đi lên Lăng Ông Bà Chiều không phải để hái
lộc mà để chiêm ngưỡng những nàng xuân
đi xin xăm hay xem quẻ cầu duyên.
Rồi tuổi hoa niên
cũng qua, xen lẫn thời gian dạy học là những
năm dài trong quân ngũ. Tôi từng đón Tết tại
đơn vị trong tư thế sẵn sàng tác chiến
đề pḥng bọn Việt cộng vi phạm lệnh
hưu chiến như dịp Tết Mậu Thân.
Nhưng, hai cái Tết 1976
và 1977 trong trại cải tạo ghi lại trong cuộc
đời tôi dấu ấn đau thương nhất
của sự tuyệt vọng v́ không biết bao giờ
ḿnh được thả ra và vợ con bên ngoài sống ra
sao. Đến khi ra khỏi trại về với gia
đ́nh, tôi phải vật lộn với cuộc
“đổi đời” để tồn tại.
Trên đường t́m
tự do, tôi trăi qua hai cái Tết ở các trại tỵ
nạn Mă Lai trong các năm 1986 và 1987. Tuy buồn v́ xa nhà,
nhưng trước mắt tôi có niềm hy vọng về
một cuộc sống mới tự do.
Rồi những cái Tết
tha hương ở “xứ lạnh t́nh nồng” Canada
với bên ngoài tuyết trắng phủ đầy vạn
vật khiến tôi thèm những cái Tết quê nhà ấm áp.
Do đó mười mấy năm nay, trừ những
năm bận việc phải ở lại, năm nào tôi
cũng về Việt Nam ăn Tết.
Năm nay, bị kẹt
lại đây v́ dịch Covid-19, tôi ăn Tết Việt Nam
online với vợ chồng đưa con trai và ba đúa
cháu nội qua messenger.
· Montréal,
ngày mồng môt Tết năm Tân Sửu, 2021