Doăn Quốc Sỹ và Doăn Nho: Hai phương
trời cách biệt

Nhà văn, nhà giáo Doăn Quốc Sỹ
Nhà văn Doăn Quốc
Sỹ đă thanh thản ra đi lúc 10:05 giờ sáng ngày
Thứ Ba 14/10/2025 tại một bệnh viện ở
Quận Cam, California hưởng thọ 102 tuổi.
Nhà văn Doăn Quốc
Sỹ lấy tên thật làm bút hiệu. Ông sinh ngày 17/02/1923
(nhằm ngày Mùng Hai Tết Quí Hợi) tại xă Hạ Yên
Quyết, Hà Đông, ngoại thành Hà NộI.
Thuở c̣n là thanh niên, ông
từng tham gia Việt Minh kháng chiến chống Pháp. Sau
đó, khi phong trào này để lộ bộ mặt
cộng sản, ông đă rời bỏ kháng chiến. Vào
năm 1946, ông lập gia đ́nh với bà Hồ Thị
Thảo, là ái nữ của nhà thơ trào phúng Tú Mỡ,
Hồ Trọng Hiếu. Năm 1954, khi hiệp ước
Geneva chia đôi đất nước, ông theo làn sóng di
cư đem vợ con vào miền Nam sinh sống.
Doăn Quốc Sỹ có hai
sự nghiệp song song, một của nhà văn và một
của nhà giáo. Ông vẫn thường nói rằng: “nhà giáo
là nghề, nhà văn là nghiệp”. Trong cương vị
nhà giáo, ông đă dạy tại các trường: Trung
Học Công Lập Nguyễn Khuyến (Nam Định
1951-1952), Chu Văn An (Hà Nội), Hồ Ngọc Cẩn (Sài
G̣n 1961-1962), Trường Quốc Gia Sư Phạm Sài G̣n,
Đại Học Văn Khoa Sài G̣n, Đại Học
Vạn Hạnh Sài G̣n. Ông cũng từng là hiệu
trưởng trường Trung Học Công Lập Hà Tiên
(1960-1961) và từng đi tu nghiệp về sư phạm
tại Hoa Kỳ (1966-1968).
Vào năm 1956, với
cương vị nhà văn, ông đồng sáng lập nhà
xuất bản Sáng Tạo, và tạp chí văn nghệ cùng
tên với Mai Thảo, Nguyễn Sỹ Tế, Thanh Tâm
Tuyền, Trần Thanh Hiệp, Duy Thanh và Ngọc Dũng.
Ông vẫn ưu ái gọi nhóm văn nghệ của ḿnh là
“Thất Tinh”. Ông cũng có những bài viết
được đăng trên các tạp chí văn nghệ
như Sáng Tạo, Văn Nghệ, Bách Khoa, Văn Học,
Nghệ Thuật …
Gần một năm sau
ngày miền Nam thất thủ (30/04/1975), hầu hết các
nhà văn miền Nam bị bắt đi học tập
cải tạo. Doăn Quốc Sỹ cùng các văn nghệ sĩ
như Trần Dạ Từ, Thanh Thương Hoàng, Sơn
Điền Nguyễn Viết Khánh, Nguyễn Sỹ Tế,
Chóe… bị giam tại trại Gia Trung, cách thành phố Pleiku
25 cây số, Đến năm 1980, ông được
thả tự do nhờ sự can thiệp của nhiều
tổ chức quốc tế.
Trong thời gian chờ
đợi được con gái là Doăn thị Ngọc Thanh
bảo lănh đi Úc, ông tiếp tục viết thêm nhiều
tác phẩm nữa, trong đó có quyển Đi,
được kư với bút hiệu Hồ Khanh. Ông đă
gửi tác phẩm này sang Pháp để xuất bản
tại hải ngoại. Cũng v́ lư do này, ông đă bị
bắt lần thứ hai vào tháng 5 năm 1984, chỉ vài
tháng trước ngày đi Úc. Cùng bị giam với ông trong
đợt này có ca sĩ Duy Trác, nhà báo Dương Hùng
Cường, hai nhà văn Hoàng Hải Thủy và Lư Thụy
Ư… Ông bị kết án mười năm tù và măn hạn tù
lần thứ hai vào tháng 11 năm 1991. Năm 1995, ông được
con trai là Doăn Quốc Thái bảo lănh để di dân sang
Houston, Hoa Kỳ.
Các tác phẩm của Doăn
Quốc Sỹ:
· Sợ lửa (1956)
· U hoài (1957)
· Gánh xiếc (1958)
· Ǵn vàng giữ ngọc
(1959)
· Ḍng sông định
mệnh (1959)
· Người Việt
đáng yêu (1965)
· Khu rừng lau IV: Những
ngả sông (1966)
· Cánh tay nối dài (1966)
· Đốt biên giới
(1966)
· Vào Thiền (1970)
· Sầu mây (1970)
· Trái đắng
trường sinh (1971)
· Con kỳ lân cuối cùng
(sách dịch, 1973)
· Đi (1982)
· Người vái tứ
· Dấu chân cát xóa (1995)
· Ḿnh lại soi ḿnh (1995)
· Cúi đầu
· C̣ Đùm (1997)
Một điều
ít người đề cập đến là Doăn Quốc
Sỹ có một người em ruột tên Doăn Nho, nhỏ
hơn ông 10 tuổi, một nhạc sĩ, đại tá
quân đội miền Bắc khá nổi tiếng.

Doăn Nho nhạc sĩ,
đại tá CS
Doăn Nho (sinh ngày 1 tháng 8 năm 1933)
được biết tới với những ca khúc Tiến bước dưới
quân kỳ, Người con gái sông La, Năm anh em trên
một chiếc xe tăng, Chiếc khăn Piêu…
Từ 1962-1964, Doăn Nho
được cử đi học sáng tác tại Nhạc
viện Kiev (Ukraine-lúc c̣n nằm trong Liên Xô).
Chúng ta không lạ ǵ khi
những sáng tác của Doăn Nho đậm chất tuyên
truyền cho chế độ CS, cho cuộc chiến xâm
lược miền Nam khác hẵn những tác phẩm
của Doăn Quốc Sỹ đầy t́nh tự dân tộc,
tính nhân bản trong xă hội miền Nam.
Có một điều chúng
ta không rơ trong thời gian hai lần Doăn Quốc Sỹ
bị cầm tù th́ Doăn Nho có làm bảo lănh hay đến
thăm người anh ruột thịt của ḿnh không?
Riêng cá nhân tôi, tôi đă có
kinh nghiệm về t́nh người cộng sản. Trong
gia đ́nh tôi không có ai theo cộng sản nhưng
trước 1975 tôi có hai người bạn thân. Một người
là bạn thời học trung học ở trường Chu
Văn An. Anh ta tên NVG, tốt nghiệp kỹ sư
điện Trung Tâm Kỷ Thuật Phú Thọ, làm việc
tại nhà máy điện Thủ Đức. Khi c̣n học
chung tại trường Chu Văn An, tôi có tới nhà anh
chơi và chỉ thấy anh ở với mẹ thôi, anh nói
cha anh đă qua đời. Nhưng sau năm 1975, tôi mới
biết cha anh không mất mà đă tập kết ra Bắc
và trở về miền Nam sau khi Cộng Sản đă
cướp được miền này. Nhờ vậy NVG
trở thành một đại biểu quốc hội
cộng sản. Trong lúc tôi bị tù cải tạo, vợ
tôi có đến nhà NVG nhờ giúp đỡ nhưng anh ta trả
lời: “khi nào học tập tốt sẽ được
thả về” . Người bạn khác là LN, đồng
nghiệp dạy học, hằng ngày ăn uống chung
với tôi. Nhờ cha anh đi theo CS, sau 1975 anh là cán bộ
pḥng giào dục quận 5. “Đau tay, há miệng”, vợ tôi
cũng t́m đến anh LN nhờ giúp đỡ và cũng
được anh trả lời câu y như NVG. Tuy nhiên, sau
khi ra tù , được biết anh đă mất trong
một tai nạn lưu thông trước đó, tôi vẫn
đến nhà anh đốt cho anh một nén nhang.
Nhà văn, nhà giáo miền
nam Doăn Quốc Sỹ và nhạc sĩ, đại tá
miền bắc Doăn Nho, là hai người ở hai
phương trời cách biệt: một phương
trời tự do và một phương trời tăm
tối th́ dĩ nhiên hai tâm hồn khác nhau dù cùng huyết
thống v́ ngạn ngữ có câu: “ở bầu th́ tṛn,
ở ống th́ dài”.
Huỳnh
Công Ân
21/10/2025
Tài
liệu tham khảo:
-Việt Báo
Doăn
Quốc Sỹ, một tâm hồn thấm đẫm tinh
thần dân tộc
20-10-2025
Bùi
Văn Phú
https://vietbao.com/a323591/doan-quoc-sy-mot-tam-hon-tham-dam-tinh-than-dan-toc
-Wikipedia tiếng Việt