CHUYN ... DUYÊN N

 

Sau 3 ngày qun tho ác lit vi địch quân, chúng tôi mi chiếm được mc tiêu, đơn v ch lc min ca địch thuc tnh Bến Tre đă b xóa s, nhưng tiu đoàn ca chúng tôi cũng b thit hi khá ca Trung đội 4 ca tôi được lnh bung rng ra kim soát tng hm h, tng công s ca địch. Cnh vt hoang tàn đổ nát,nhng thân cây da b mnh đạn pháo binh băm nát l ch. Hu như không c̣n ch nào nguyên vn, mùi thuc súng nng nc khó chu vn c̣n vương li nơi đâ Tôi vi Kính, người mang máy truyn tin, cn thn tng bước trên b mương nh. Cht Kính nói nh:

- Ông thy! Coi chng h́nh như có người trong lùm cây đàng kia.

- Tn rng ra, theo dơi k chung quanh và coi chng đồ chơi ca ti nó.

Tôi ra lnh cho Kính xong là lom khom phóng qua nhng thân cây nm ngn ngang trên mt đất, khu M16 lên đạn sn sàng, Kính theo kế bên hông. Tiếng rên nho nh ca ph n văng vng ra t trong lùm cây rm rp.

- Mt đồng chí n nhà ta đấy. Kính reo nho nh.

Kinh nghim chiến trn cho tôi biết không bao gi hp tp trước mi t́nh hung, có th địch gài ḿn by xung quanh, hoc ga v b thương để dn d đối phương ti gn ri sát hi. Dơ ngón tay ra hiu lnh và ch vào lùm cây, tôi quan sát ln na ri rón rén bước nh, đằng kia thng Kính lăm le khu súng trên tay trông chng. Tôi ly mũi súng vch đám lá, mt cô gái trc độ 18,19 tui nm gi đầu lên chiếc ba-lô mu “ct nga”, vai trái b trúng đạn máu tuôn ra ướt đẫm, mt nhm nghin nhưng ming vn không ngt rên r:

- Nước…Nước..cho tôi miếng nước”.

Trước t́nh trng nguy him đến tính mng ca “cô” địch quân sau khi ngng tiếng súng, vic đầu tiên là phi cm máu, tôi ly băng cá nhân lau nh trên vết thương, đon dùng lưỡi lê ct khong áo trên vai, đỡ cô ngi da vào người tôi đon bo Kính:

- Mày băng dùm cho tao, nh nh ta

- Ông nhân t quá, gp em con nh này tiêu đời. Kính va băng va cn nhn.

Tôi im lng không nói ǵ, Kính nói đúng, nhng người lính ca tôi đă ngă xung, máu ca h đổ ra cho s T do, người Cng Sn có nhân t vi người anh em ca tôi không?

- Nước… Cho tôi xin miếng …..nước.

- Đ. M … Câm ming li.

Kính quát tháo gin d, tôi l mt nh́n người đệ t ra v không hài ḷng.

- Mày đừng nói như vy, vi mt người sp sa chết ḿnh đừng nuôi thù hn na.

Thôi mày ra ngoài trông chng cho tao đi.

DuyenNo.jpg

Tôi ly cái khăn màu tím ct trên vai áo, du hiu nhn din ca đơn v, thm chút nước rót t b́nh tông lau nh trên mt cô gái. Tôi ngn người trong giây lát v́ sc đẹp ca cô, khuôn mt thanh tú vi hàng mi cong vút nht là sng mũi cao nôm cô phng pht như minh tinh màn bc dù trng xanh v́ mt máu nhưng cô ta vn có nét thu hút đặc bit. Ghé b́nh tông nước vào ming cô gái, tôi nói nh:

- Cô ung đi, nh t t tng chút mt.

Cô ngoan ngoăn nghe li như mt em bé. “Cám ơn ông nh́u”. Ging nói yếu t và mt mi.

- Tôi s tiêm cho cô 2 mũi thuc tr sinh và cm máu, c chu đau nghe.

- Không cn đâu, làm phin ông nhiu ri, v li tôi cũng sp chết đến nơi.

- By b, vết thương này đâu có ǵ nguy him.

- Đừng an i như vy, hi năy ông nói tôi sp chết đừng nuôi hn thù na.

- Ti v́…Ti v́…Tôi không mun lính ca ḿnh ăn nói k cc như vy.

Cô gái m mt nh́n tôi vi v cám ơn, trong đáy mt cha nhiu điu mun nói, lâu lm cô nói thu thào:

- Bây gi ông s làm ǵ vi tô…Bn mt phát súng có l nh nhàng hơn là giao tôi cho cơ quan điu tra.

Tht t́nh tôi không biết tr li sao vi cô, chưa kp phn ng th́ cô tiếp:

- Tôi sinh ra min đất mênh mông sông nước, hăy để thân xác này vùi dp nơi đây. Xin ông đừng giao cho ai hết. Tôi van xin ông.

- Thôi được ri, tôi s làm theo li yêu cu ca cô. Nhưng trước nht hăy để tôi tiêm thuc cái đă đừng bướng bnh như vy.

Cô gt nh đầu mà không nói li nào. Kéo ng tay áo lên, l làn da trng nơn nà, tôi chăm chú chích mũi Penicilline mà không thy má ca cô thoáng đỏ v́ h thn mà ch thy cô nhăn nhó suưt soa v́ đau, tôi bt cười:

- Đi lính b thương, b bn không đau, ch có mũi kim bé tí to mà cô nhăn nhó, rên r như….

- Sao không đau, ông ăn nói… như kh ch ǵ?

Cô cướp li, tôi cười tr, đỡ cô gái nm xung ngay ngn trên my tu lá chui, ri tôi đứng dy cm cây súng lên đạn .. ri ly trong ba-lô my hp lương khô, b́nh nước đầy và cun băng cu thương, tt c đặt bên cnh cô ri nghiêm ngh nói:

- Đơn v tôi s di chuyn đi nơi khác bt c lúc nào để t́m các đồng chí ca cô, nhưng nhng th ny cn thiết cho cô, tôi hy vng người ca cô s tr li t́m và cu sng đồng đội ca ḿnh.

Tôi ly khăn nhúng nước lau mt cho cô đon cn thn ly my tàu lá da che kín li.

- Này… Ông tên là ǵ vậỷ

- Có quan trng lm không?

- Ít ra sng hay chết tôi c̣n biết tên người đă đối x tt vi ḿnh ch.

- Vy th́ cô nói vi Diêm Vương gă đó là Lam, Trn Hoài Lam, và cô xin vi ng cho tôi tai qua nn khi trong chiến tranh này.

Tôi nghe tiếng cô cười nh cùng tiếng nói tht nh:

- D, Quyên đêm nào cũng s cu nguyn cho ông Lam tai qua nn khi.

Quyên, người con gái mà tôi gp g mt ln, và ch mt ln duy nht trong cuc đời kế t đó. Bước chân người lính như tôi đă qua mi đon đường đất nước, nhng trn đánh đẫm máu bng cái chết ca đôi bên lên rt cao. Vài ln b thương nng nh nhưng tính mng vn c̣n gi được, phi chăng Quyên hng đêm cu nguyn cho tôi được tai qua nn khi như nàng đă ha.

Đất nước thanh b́nh, tiếng súng lng im, nhưng nhng người được gi là sĩ quan QLVNCH như tôi và bn bè khác không được th hít không khí ḥa b́nh y, sau bao năm trăn tr vi chiến tranh, tt c đi vào tri “ci to”, mt danh t m miu nhưng thc cht là đầy đọa, là giết ln ṃn chúng tôi. Tôi bt lc nh́n bn bè ngă xung, đói, bnh hon, đày đọa, khng b, đánh đập!

Thân xác anh em chúng tôi b vùi dp nơi núi rng hiu qunh, hc núi đen ti ngàn trùng. Tôi lng l sng như cái bóng tinh thn vng vàng, nhưng th xác th́ suy sp nng n, bám víu ư nghĩ duy nht “Tr n oan gia binh nghip”. Phi, sinh ra người lính th́ chp nhn mi gian nguy may ri v ḿnh.

Ngày hôm y, tri Bù Gia Mp, nơi tôi đang “lao động là vinh quang” có cơn băo rng rt ln, mi người được phép ngh ti lán. Anh Đan, khi trưởng nhn thư t qun giáo phân phát cho anh em. Là mt k không thân nhân, không h hàng, tôi lng đi nơi khác cho đỡ ti thân.

- Trn Hoài Lam có thư.

C pḥng xôn xao ngc nhiên v́ ai cũng biết tôi là thng “m côi”, là “con bà Phước”, danh t ám ch nhng k không có ai thăm viếng ln thư t. Rt ngc nhiên tôi nghĩ thm trong bng có l trùng tên vi mt người nào đó nên im lng.

- Trn Ḥai Lam có thư.

Người khi trưởng lp li vi v khó chu.

Tôi dè dt bước ti trong trng thái hoang mang.

- Có tht là ca tôi không anh Đan?

- Tên anh rành rành trên phong b́ làm sao sai được, thôi nhn đi cho tôi c̣n làm vic, nếu có sai th́ cho tôi biết.

Cm lá thư tôi lt qua lt li, xem k có phi đúng tên ḿnh không. Hoàn toàn đúng nhưng tung ch l hoc và cái tên cũng chưa bao nghe qua, nhưng mt điu chc chn người viết là phái n, nét ch mm mi thng đứng nhưng rơ ràng. Trn Hoài Quyên, tht là l, trùng h, trùng ch lót, ch khác tên. Tôi t c vô thân làm ǵ có h hàng. Tôi đọc:

“Anh Lam!

Có l anh ngc nhiên lúc nhn thư ca Quyên, người con gái xa l gi đến cho ḿnh, nhưng khi em nói câu này chc chn anh h́nh dung Quyên là ai:

Đi lính b thương, b bn không đau, ch mi kim bé tí teo này mà nhăn nhó rên r như…”.

Đọc my ḍng ch trên, tôi lng người rt lâu, bàng hoàng và xúc động hơn bao gi hết khi nh li trong trn đánh y, mt n VC khuôn mt bê bết śnh đất, tóc tai rũ rượi gi đầu trên ba lô nh, ánh mt tht thn khi tôi đến gn ri nh nhàng ly khăn lau cho cô, khuôn mt thiên thn trong sáng hin ra. Cô viết tiếp:

- Đúng như anh nói, đêm hôm y đồng đội đă mang em ra khi nơi mù mt khói la và cha tr bnh vin Trung Ương, sau khi ri khi bnh vin, em xin v đơn v ngành để hat động, không c̣n mun tham gia vào nơi la đạn na. Tng là chiến sĩ xut sc trong khu, coi cái chết nh ta lông hng, vy mà thoái lui v hu phương, k l quá phi không anh Lam? Chính anh đă làm thay đổi lp trường ca em. Nhng người đối đầu không hn đều tàn ác, bng chng là anh. Anh đối x tht tt, tht nhân đạo vi k thù, dù rng thuc h ca anh nói đúng, không biết bao người đă ngă xung v́ nhng viên đạn ca k địch, mà có th trong đó có c em bn ra.

Ḥa B́nh tái lp em không vui v́ c̣n hn thù, vay n máu phi tr, phương châm ca bn bè, cp lănh đạo đề ra. Em rt bun v́ biết anh đang đi vào ngơ ct, không li thoát, con đường đi đến cái chết. Như đă nói, t sau ngày b thương, em ra khi cuc chơi, không mun dính líu đến thù hn na, bàng quan trước mi vic, nhưng không th nào quên anh, em đă cy cc, t́m kiếm tin tc ca anh qua các tri hc tp. Tri không ph ḷng người, rt cc em cũng t́m ra anh. Anh Lam! C̣n nh nhng ǵ em đă nói trước khi anh t gĩa ra đi không?

“Quyên đêm nào cũng s cu nguyn cho ông Lam tai qua nn khi”.

Em đă cu nguyn như vy mi đêm để ơn trên ban mi điu lành đến cho anh tai qua nn khi đúng như li đă ha. Em đang thu xếp công vic để đến thăm anh k ti. Mong được găp li anh. Hy vng đừng làm mt l vi Quyên.

T đó tôi không c̣n là người cô độc na, Quyên thăm đều đặn, ln nào cũng khóc, git nước mt long lanh trên má làm tôi xúc động mun khóc theo. Ân t́nh ca em làm sao tôi báo đáp cho ni! Thôi th́ ch c̣n cách là…

Trên đất t nn, Quyên bây gi là m ca by con 3 đứa kháu khnh, xinh đẹp. Em chu toàn nhim v ca người v hin, người m nhân ái. Sng x người văn minh tân tiến nhưng Quyên vn là ca tôi do nào, vn áo bà ba và si thung buc trên tóc. Nhng đêm con cái ngon gic, em qua nm kế bên tôi th th tṛ chuyn tâm s:

- Quyên à, em thương anh t lúc nào.

- K cc, ai mà nh, hi by b không à”. Em mc c phng phu.

- Vy th́ thôi anh không hi na. Tôi làm b gin di quay mt đi nơi khác. Cô lt đật nm ly tay tôi năn n:

- Thôi đừng gin na, em nói, nhưng cm không được cười à nha…

Quyên bt tôi th tht đủ mi điu ri mi nói:

- Em yêu t lúc anh kéo tay áo lên để tiêm thuc. Mc c mun chết, đă vy c̣n gho người ta này n. Anh biết không, cái khăn màu tím ngày đó anh lau mt cho em, em gi măi trong người, đi đâu cũng xếp li b vào túi áo, lâu lâu m ra xem s rt mt.

Cm động tôi hôn lên trán v, không ng cô yêu thương tôi đến như vy.

- Anh biết không, có mt hôm em git xong phơi hàng rào gió thi mt tiêu.

Tri đất, em khóc my ngày tri, b ăn, b ng, đi t́m nó. Không hiu sao nó li v vi em, đứa bn nht được mang tr li. Nó nói cái khăn này bay ti tn khu y, cách đó gn 5 cây s. Em tin rng anh luôn luôn bên cnh để giúp em vượt qua nguy him. Hôm b thương nếu gp người khác có l cuc đời ca em không biết ra sao. Có l b chết không chng.

Quyên ng say bên vai tôi, tiếng th nh nhàng êm ái. Mt điu huyn diu khó tin nhưng tht s là vy. Phi chăng duyên s đưa đẩy để tôi gp em trong hoàn cnh đó. Đúng như Quyên nói, nếu gp người khác em có th b bn chết hoc chết v́ vết thương. Hôn lên trán v, tôi th́ thm:

- Duyên n tri định em .

Bên vai tôi, Quyên ng ngon lành khuôn mt thiên thn không gn chút bi trn.

 

Tác giả: Một sĩ quan TQLC