Mưa khuya
Nửa đêm thức giấc nghe mưa
Như sầu rơi rụng giọt thưa giọt dầy
Sầu rơi lai láng đêm ngày
Đọng thành hồ lệ chưa đầy hay sao
Nửa năm như giấc chiêm bao
Tỉnh cơn ác mộng niềm đau vẫn còn
(Trại cải tạo Long Khánh, đêm mưa cuối mùa 1975)
Đêm sinh nhựt
Sáo ai cất giữa đêm đông
Khúc buồn “Đêm thánh vô cùng” ngày xưa
Lâng lâng tôi đắm trong mơ
Nhớ mùa Sinh Nhựt nên thơ năm nào
Đưa em đi dạo bến tàu
Đen treo sáng rực đón chào Chúa sinh
Năm
nay Sinh Nhựt một mình
Ngắm trời sao sáng mông mênh nỗi buồn.
(Trại cải tạo Long Khánh, Noel 1975)
Chiều nhớ
Khói lam chiều tỏa xa xa
Quyện trong mây gió nhớ nhà bâng khuâng
Còn bao lâu nữa đến xuân?
Ngày
về không biết đã gấn hay chưa
Xa nhau từ buổi gió mưa
Thoắt đà sáu tháng ước mơ chập chùng
Ướ mơ giây phút tương phùng
Tơ duyên căng lại dây chùng bấy lâu
(Trại cải tạo Long Khánh, cuối năm âm lịch 1975)
Xuân
chia ly
Xuân
về trại vắng buồn tênh
Nghĩ thương cho nỗi lênh đênh phận mình
Nước
nhà nay đã thanh bình
Sao còn chia cắt thâm tình nữa chi
Làm cho lệ ướt hoen mi
Người cô phụ trẻ mỗi khi đêm về
Ôm con trông ánh trăng thề
Nhớ người xa cách não nề ruột gan
(Trại cải tạo Long Khánh, xuân năm 1976)