NHỮNG
VỊ CHÂN TU BỊ CỘNG SẢN BỨC HẠI
Đảng cộng sản Việt Nam không
chấp nhận bất cứ đoàn thể, tổ
chức, cá nhân nào ngoài đảng tập hợp
được đông đảo quần chúng v́ sợ
sự độc quyền cai trị của họ lâm nguy.
V́ vậy, không lạ ǵ việc họ đă tiêu
diệt các đảng phái chính trị khác như Việt
Nam Quốc Đảng, Đại Việt…hay các tổ
chức xă hội như hướng đạo, ái hữu…
Các tôn giáo cũng không thoát khỏi sự
truy bức của cộng sản: Phật Giáo, Thiên Chúa, Tin
Lành, Cao Đài, Hoà Hảo…Giáo Hội Phật Giáo Thống
Nhất có trước 1975 đă bị cộng sản
đàn áp qua các việc phá chùa, bắt tăng từ khi chúng
chiếm được cả nước và từ năm
1981 chúng đă lập ra Giáo Hội Phật Giáo quốc doanh
nằm trong tổ chức ngoại vi của đảng
cộng sản là Mặt Trận Tổ Quốc. Về Giáo
Hội Công Giáo, do có hậu thuẩn của Vatican, họ không
thể xoá bỏ được giáo hội này nhưng
đă cầm tù Hồng Y Giáo Chủ Nguyễn Văn
Thuận, linh mục Nguyễn Văn Lư…giết chết Giám
Mục Nguyễn Kim Điền và tịch thâu tài sản
của Giáo Hội. Chúng c̣n dành quyền chuẩn y việc
thụ phong linh mục..
Họ cũng đàn áp các đạo Tin Lành, Cao
Đài, Hoà Hảo…và lập ra các giáo hội quốc doanh
giống như bên Phật Giáo.
Trong bài này, xin nhắc lại trường
hợp bốn vị chân tu của các tôn giáo khác nhau đă
bị cộng sản thủ tiêu từ khi đảng này
xuất hiện.
Linh
mục Phanxicô Trương Bửu Diệp
Linh mục Trương Bưu Diệp sinh ngày
1/1/1897, được cha Giuse Sơm rửa tội ngày
2/2/1987 tại họ đạo Cồn Phước, làng Tân
Đức (nay thuộc ấp Mỹ Lợi, xă Mỹ An,
huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang). Thân phụ Ngài là
ông Micae Trương Văn Định (1860-1935), thân mẫu
Ngài là bà Lucia Lê Thi Thành. Gia đ́nh Ngài sống tại họ
đạo Cồn Phước. Năm 1894, lúc Ngài lên 7
tuổi th́ mẹ mất. Gia đ́nh Ngài dời lên Battambang
(Cao Miên), cha Ngài sinh sống bằng nghề thợ mộc
Tại đây, than phụ Ngài tục huyền với bà Maria
Nguyễn Thị Phước, quê quán ở họ
đạo Mỹ Luông, Chợ Mới, An Giang. Kế
mẫu đă sinh cho Ngài người em gái tên là Trương
Thị Th́n (1913), đă qua đời tại Cà Mau.
Năm 1909, Cha Pheeroo Lê Huỳnh Tiên cho Ngài vào
tiểu chủng viện Cù Lao Giêng thuộc xă Tân Mỹ,
Chợ Mới, An Giang. Măn tiêu chủng viện, Ngài lên
đại chủng viện Nam Vang, Cao Miên (lúc đó các
họ đạo khu vực đồng bằng sông Cửu
Long trực thuộc giáo phận Pnom Penh (Cao Miên).
Năm 1924, sau thời gian tu học Ngài
được thụ phong linh mục tại Nam Vang.
Thời đức Cha Valentin He rrgott. Lễ vinh quy và mở
tay được tồ chức tại nhà cô ruột là bà
Sáu Nhiều, tại họ đạo Cồn Phước.
Tháng 3/1930, Ngài về nhậm họ đạo
Tắc Sậy. trong những năm làm cha sở, Ngài lien
hệ, giúp đỡ và thành lập nhiều họ
đạo tại các vùng phụ cận như: Bà
Đốc, An Hải, Đầu Sấu, Chủ Chi, Khúc
Tréo, Đồng G̣, Rạch Rắn. Hoàn cảnh xă hội.
Từ năm 1946 đến năm 1946, chiến
tranh loạn lạc, bà con nhân dân di tản. Cha bề trên
địa phận Trần Minh Kư ở Bạc Liêu và cả
người Pháp cũng gọi Ngài lánh mặt chờ khi nào
t́nh h́nh yên ổn hăy trở về nhưng Ngài trả
lời:”Tôi sống giữa đoàn chiên và nếu có chết
cũng chết giữa đàn chiên. Tôi không đi đâu
hết”.
Ngày 12/3/1946, Ngài bị một nhóm người vơ
trạng bắt đi với trên 70 giáo dân họ
đạo Tắc Sậy và nhốt chung với bổn
đạo trong lẵm lúa của ông giáo sự tại Cây
Gừa.Ngài đă chết thay thế cho giáo dân khi đang thi
hành nhiệm vụ một chủ chăn. Vụ sát hại
linh mục Trương Bửu Diệp có người cho là
do lực lượng Ḥa Hảo, hay là hai tên Nhật theo Hoà
Hảo nhưng do Việt Minh gây ra có vẻ hợp lư
nhứt.
Xác của Ngài được vớt lên từ
cái ao nhà ông giáo Sự. với vết chém.sau gáy, ngang mang tai
và thân h́nh trần trụi như chúa Giêsu trên thập giá. Thi
hài Ngài được chôn cất trong pḥng Thánh nhà thờ
Khúc Tréo.
Năm 1969, hài cốt Ngài được di
dời về nhà thờ Tắc Sậy, là nhiệm
sở Ngài làm chủ chăn
suốt 16 năm. Ngôi nhà mồ của Ngài được
trùng tu và khánh thành ngày 4/6/1989.
Đức
Thầy Huỳnh Phú Sổ
Đức Thầy Huỳnh Phú
Sổ sanh năm 1920 tại làng Ḥa
Hảo, trong tỉnh An Giang. Đức thầy là con
trai của một gia đ́nh trung
nông khá giả. Ngay từ khi sanh ra, thân
thể ông rất yếu
đuối bệnh hoạn.
Ông không thể đến trường thường xuyên như những
đứa trẻ khác trong làng.
Vào khoảng năm
1935, cha ông gửi ông lên Núi Cấm trong vùng Bảy Núi
để theo học với một vị ẩn sĩ. Đến năm 1939, ông
quay trở về quê sau khi
vị thầy của ông qua đời. Người dân
trong làng quan sát thấy khi
ông trở về làng th́ ông
không c̣n bệnh hoạn ǵ
cả. Người ta cũng chứng
kiến rằng lúc này ông có khả nói hàng năm
bảy giờ một cách trôi chảy tự nhiên với khả
năng biện tài về
sự vi tế của giáo lư đạo
Phật. Sau khi chứng kiến sự kỳ diệu lạ lùng này,
những người này đă tự nguyện trở thành những đệ tử đầu tiên
của đức thầy.
Giáo thuyết đă
được đơn giản hóa
của đức thầy được lập ra
nhằm lôi cuốn đa số dân nghèo và nông dân. Bên cạnh đó, đức
thầy cũng đơn giản hóa
những nghi lễ rườm rà trong các chùa viện.
Chính v́ vậy mà chỉ
một tháng sau đó, đức thầy đă có hàng
trăm ngàn tín đồ. Vài
năm sau đó, số tín đồ đă
lên đến hàng mấy triệu người.
Vào năm 1947, đức thầy
đi họp với Việt Minh để bàn luận về sự hợp tác giữa lực
lượng Ḥa Hảo và
Việt Minh trong việc đánh thực dân Pháp, nhưng ngày
mất tích kể từ lúc đó. Chỉ trong thời gian tám năm ngắn
ngủi kể từ năm 1939 đến năm 1947,
đức thầy đă sáng lập và
làm lớn mạnh Phật Giáo Ḥa Hảo, một trong những tôn giáo chính ở Việt Nam.
Sau này, theo một số nhân
chứng tiết lộ, Đức Thầy bị Việt
Minh kết án phản bội và xử tử với sự
chấp thuận của tướng Nguyễn B́nh, tư
lệnh quân sự của Việt Minh tại miền Nam.
Vào năm 2000, bác sĩ Trần
Ngươn Phiêu đă tiết lộ trong một bài báo
rằng: “Có hai sử liệu hiện được
lưu trữ tại Thư Viện Quốc Gia Pháp ở
Paris, cụ thể như sau:
1- Quyết Định đề
ngày 28 – 4 – 1947 của Ủy Ban Hành Chánh Nam Bộ, do Phó Chủ
tịch Phạm Ngọc Thuần kư: Cách chức Ủy viên
Đặc biệt và Truy tố Đức Thầy Hùynh Phú
Sổ về tội phản bội.
2 – Thông Cáo ngày 20 – 5 – 1947 của
Ủy Ban Hành Chánh Nam Bộ cho biết một phiên ṭa
đặc biệt được thành lập ngày 25 – 4 –
1947, đă lên án tử h́nh và cho hay đă xử tử
Đức Thầy Hùynh Phú Sổ.
Mặt khác, CSVN xác
nhận đă xử tử Đức Huỳnh Phú Sổ
22/12/1947
FB Duy Nhat: Tài liệu mật (lưu hành nội
bộ của công an VC) tiết lộ chính Việt Cộng
đă giết đức Huỳnh Phú Sổ, giáo chủ
Phật Giáo Ḥa Hảo. Cho nên người ta không lấy ǵ
ngạc nhiên là tại sao tín đồ Phật Giáo Ḥa
Hảo có mối căm thù truyền kiếp với
Việt Cộng.
Trích tài liệu VC:
"... Do tội ác của chúng, Huỳnh Phú
Sổ đă bị ta bắt và xử tử ngày 22 tháng 12
năm 1947 tại Long Xuyên..."
(Ngưng trích).
Tổ
sư Minh Đăng Quang
Thế danh của Tổ Sư
là Nguyễn Thành Đạt, tự Lư
Huờn, sinh lúc 10 giờ đêm ngày 26 tháng Chín năm Quư Hợi (tức 4 tháng 11 năm 1923) tại làng Phú Hậu, tổng
B́nh Phú, quận Tam B́nh (nay thuộc huyện Tam B́nh)
tỉnh Vĩnh Long; là con út trong một gia đ́nh có
năm người con. Song thân của Sư là ông Nguyễn
Tồn Hiếu và bà Phạm Thị Tỵ.
Mười tháng sau khi sinh ra Sư,
ngày 25 tháng Bảy năm Giáp Tư (1924), mẹ lâm bệnh nặng và qua
đời, hưởng dương 32 tuổi[2]. Từ đó, Sư được phụ thân
và mẹ kế Hà Thị Song nuôi dưỡng cho đến
lúc trưởng thành.
Có tiếng thông minh, lại chăm
chỉ, việc học hành của Sư mỗi năm
mỗi tiến phát. Ngoài giờ học tập ở
trường, giúp việc nhà, Sư c̣n t́m ṭi học hỏi
về Tam giáo. Năm 15 tuổi, Sư xin phép cha
qua Nam Vang để tầm sư
học đạo. Tại đây, Sư thụ giáo với
một tu sĩ người Khmer lai Việt để nghiên
cứu kinh tạng và đường lối y bát
chân truyền của Phật Tăng xưa [3].
Khoảng 3 năm sau, cuối
năm 1941,
Sư về lại Sài
G̣n, vâng lời cha
lập gia đ́nh năm 1942. Tuy nhiên, chỉ một năm sau,
th́ vợ (tên Kim Huê, người Chợ Lớn, không rơ
họ) và con nhỏ của Sư đều lâm bệnh
rồi lần lượt qua đời.
Cám cảnh vô thường, Sư
quyết chí đi tu. Đầu tiên Sư đến Hà Tiên định lần qua Phú Quốc, rồi sau đó sẽ đi nước ngoài
học đạo. Nhưng khi vừa đến nơi th́
đă trễ tàu, Sư ra đầu gành băi biển Mũi
Nai (Hà Tiên) ngồi tham thiền 7 ngày đêm. Trước
cảnh trời nước bao la biến đổi khôn
lường, cộng với nỗi đau riêng (mẹ và
vợ con đều mất sớm)...vào một buổi
chiều, Sư ngộ được lư vô thường, vô
ngă, khổ vui của cuộc đời,...và ngộ
được lư pháp "thuyền Bát Nhă [4] ngược ḍng đời cứu
độ chúng sinh".
Sau khi ngộ đạo, Sư lên
vùng Thất Sơn (An Giang)
để tiếp tục tu tập[5].
Ít lâu sau, chiến tranh lan tới
vùng núi rừng Thất Sơn, phá tan cảnh yên tĩnh
thường có. Trong bối cảnh ấy, Sư gặp
được một nam tín đồ và theo vị này
về trú ở Linh Bửu Tự, thuộc làng Phú Mỹ,
tỉnh Mỹ Tho. Nơi đây, suốt ba năm (1944 - 1947), thường th́ buổi sáng
Sư đi khất thực, đến trưa th́ thọ
trai, buổi chiều giáo hóa, buổi tối tham thiền
nhập định, nêu gương về đời
sống phạm hạnh thanh tịnh, y theo truyền
thống của Phật Tăng thời chính pháp [1].
Đầu năm 1947, Sư rời chùa để đi
giáo hóa khắp Nam Bộ, và các vùng miền khác như Tây Ninh, B́nh Dương, Bà Rịa, Vũng Tàu, v.v... Sau 8 năm tiếp độ tăng
chúng, vào ngày 1 tháng Hai năm Giáp Ngọ (1954), Sư rời Tịnh xá Ngọc
Quang đi với một vị sư già và một chú
tiểu qua Tịnh xá Ngọc Viên (Vĩnh Long), rồi qua tiếp Cần Thơ. Nhưng khi
đến Cái Vồn (B́nh Minh, Vĩnh Long) th́ Sư bị một số
người bắt đi thất tung cho đến nay [3].
Vào thời điểm Tổ Sư Minh
Đăng Quang bị bắt đi, người ta không rơ
nhóm người bắt cóc Ngài thuộc lực lượng
chính trị hay giáo phái nào v́ lúc đó t́nh h́nh Việt Nam đang
ở trong t́nh trạng tranh tối, tranh sang: mỗi lực
lượng hùng cứ ở một nơi. Do Ngài mất
tích ở Cái Vồn nên có ngườu suy luận là lực
lượng của Giáo Phái Ḥa Hảo đă bắt Ngài.,
nhưng cũng có thể thủ phạm là Việt Minh v́
chủ trương loại những tổ chức nào khác
với đảng cộng sản.
Ông Đạo
Dừa
Ông tên Nguyễn Thành Nam, sanh năm 1910, con
một ông chánh tổng ở Bến Tre, nhà giàu có tiếng,
năm 18 tuổi ông đi du học bảy năm bên Pháp có
bằng kỹ sư Canh Nông, nhưng ông không làm việc cho
Pháp, ông chống Pháp, ông lấy vợ sanh con rồi ông
đi tu, tự chế ra đạo để tu, không nói
chuyện và chỉ uống nước dừa. Pháp bắt
ông, ông viết giấy nói Pháp vi phạm nhân quyền,
lời lẽ khúc triết, nên nhà cầm quyền thực
dân Pháp phải thả, họ sợ ông hay sợ mang
tiếng đàn áp nhân quyền có trời mà biết.
Lúc đầu, ông làm cái sàn nhỏ trên đọt
dừa, rồi ngồi trên đó bất động.
Nhiều người tới coi và tin ông, nhà cầm
quyền thực dân Pháp lại sợ ông làm loạn, cho lính
tới kêu ông xuống không được, bèn đốn
cây dừa cho ông rớt xuống. Ông không chết, lại
leo lên cây khác mà ngồi. Ông bất bạo động, không
giảng đạo ǵ hết, không chửi rủa câu nào
hết. Riết rồi Pháp nó cũng sợ , cứ
để mặc kệ ông ngồi trên ngọn dừa không
phá rối ông nữa. Ông viết giấy để
giảng đạo, không nói năng ǵ, nhưng đệ
tử đông có số ngàn, họ che chở ông ṿng trong ṿng
ngoài. Đoạn lịch sử này của ông, chính sử
của nhà cầm quyền cộng sản hiện nay ḥan
toàn che đậy. Người viết viết theo lời
kể của những vị cao niên gặp ở cồn
Phụng và một vài nơi khác ở Bến Tre.
Năm 1945, vùng Bến Tre quân Việt cộng làm
loạn quá, ông bỏ đi lên núi Cấm ở An Giang tu ba
năm. Đến khi vua Bảo Đại lập Quốc
Gia Việt Nam với tướng Nguyễn Văn Xuân làm
thủ tướng, ông trở về cồn Phụng
lập ra chùa Nam Quốc Phật để tu hành công khai,
nhận đệ tử và truyền đạo của ông,
ông gọi là Ḥa Đồng Tôn Giáo, nhưng dân gian quen
miệng kêu Đạo Dừa. Đạo của ông ḥa
trộn Công giáo và Phật giáo Thiền tông, thờ cả
Chúa lẫn Phật. Tín đồ khi làm lễ th́ có làm
dấu Thánh giá lẫn chắp tay quỳ lạy. Bản
thân ông sống như một vị thiền sư, nếu
ngày nào ông không làm được việc ǵ th́ ngày đó ông
nhịn đói không ăn không uống, theo kiểu
"nhất nhật bất tác, nhất nhật bất
thực" của thiền sư Bách Trượng Hoài
Hải.
Ông có một quăng thời gian dài êm đềm phát
triển từ 1948 đến 1975, số tín đồ lên
đến hàng trăm ngàn người, riêng những tu
sĩ sống tại cồn Phụng với ông đă
hơn ba ngàn vị, có cả người phương Tây.
Ông từng vận động để tranh cử
tổng thống thời Đệ nhị Cộng Ḥa
nhưng không thành công. Ông không tắm, không để tín
đồ phục dịch bất cứ chuyện ǵ.
Kể cả chuyện ăn uống hàng ngày ông cũng
tự lo lấy: một nhúm bắp luộc cho bữa
trưa và nước dừa tươi uống trừ
cơm. Từ một thanh niên cao to, thân h́nh ông co rút lại
(theo nghĩa đen) nhỏ xíu như một đứa
trẻ c̣i xương.
Sau 1975, ông bị nhà cầm quyền bắt
về giam ở Cần Thơ. Họ không giết ông,
nhưng nhốt ông trong cái conex bằng sắt, kín mít không
có ánh sáng, gió cũng không lọt vào được. Mọi
sự ăn uống vệ sinh đều trong đó.
Đệ tử đem đồ ăn với dừa trái
tới thăm nuôi, nhưng quản giáo Việt cộng
không cho ông ăn dừa mà chỉ phát thức ăn như
tù nhân khác.
Ông không ăn bất cứ thứ ǵ, chỉ
đ̣i uống nước dừa. Ông phản kháng bằng
cách dùng cái ca inox đựng nước gơ lanh canh vào cái
cửa sắt của conex. Tiếng gơ lanh canh đều
đặn, từ tối tới sáng, sáng tới tối,
cán bộ Việt cộng chửi bới cỡ nào, ông
cứ đáp lại bằng những lời b́nh dị:
"Tui thương chú lắm chú cán bộ ơi!".
Biệt giam ông như vậy khá lâu mà chẳng khuất
phục nổi tinh thần ông, cán bộ Việt cộng
c̣n dùng nhiều cách để cho ông chịu thua, xịt nước
ṿi rồng cực mạnh cho ông té lăn tṛn dưới
đất, giam ông trong chuồng chó bện bằng kẽm
gai cho phơi nắng phơi mưa, mặc xác ông khi ông
tuyệt thực... Nhưng hễ té xuống ông lại
lồm cồm ḅ dậy ngồi xếp bằng, chửi
rủa ông ông lại dùng lời yêu thương mà đáp,
dai dẳng bền bỉ, không sân hận, không oán than. Lâu
ngày chày tháng, ông co rút lại chỉ như bộ
xương. Cai ngục không muốn để ông chết
trong tù cải tạo, mới đánh tiếng cho đệ
tử dùng nhiều tiền bạc chuộc ông ra với
danh nghĩa là được cách mạng khoan hồng. Theo
lời những người chứng kiến khi đó, ông
chỉ c̣n có 27 kư lô! Vậy mà, ông đă hồi phục
một cách thần kỳ trong cái h́nh hài xương khô
đó. Ông lại tiếp tục giảng đạo và tín
đồ của ông quay trở lại trong thầm lén, có
lúc cả trăm người âm thầm ở xung quanh nhà
ông. Cho tới năm 1990, ông được 81 tuổi,
những đệ tử của ông không c̣n sợ sệt
ǵ nữa, quy tụ mỗi lúc một đông. Nhà cầm
quyền tới cưỡng chế nhiều lần
nhưng không dẹp yên được. Cho đến
đỉnh điểm là dịp kỷ niệm 15 năm
sau "giải phóng", nhà cầm quyền cho lực
lượng bố ráp ông và các tín đồ. Một
mặt, cho truyền thông ra rả tuyên truyền những
điều rất nhảm nhí về Đạo Dừa
của ông. Những đệ tử thân cận nhất
của ông đă nghĩ đến việc tự thiêu
để phản đối. Đến ngày 12 tháng 5
năm đó, lực lượng hùng hậu tiến hành
cưỡng chế chỗ của ông và trong lúc giằng co,
ông đă bị xô từ trên lầu xuống đất
chấn thương sọ năo, qua đời vào ngày hôm sau,
rất nhiều đệ tử của ông đă bị
bắt nhốt hàng chục năm sau đó. Đạo
Dừa mất đi người lănh đạo tinh
thần, giải tán trên bề mặt, nhưng hàng năm
vào ngày giỗ âm lịch của ông, hàng ngàn người
đủ mọi lứa tuổi đều trở về
viếng, tổ chức tưởng niệm và ăn uống.
Ông có một câu nói mà những người ngày
xưa chung trại cải tạo với ông ở Cần
Thơ đều nhớ nằm ḷng:
- Tui thương mấy chú lắm, mấy chú
Việt cộng ơi! Mấy chú ngu dại lắm, mấy
chú không biết bạo phát th́ bạo tàn! Chỉ có nhơn
nghĩa là trường tồn!
Thầy Thích Minh Tuệ
Trên con đường thiên lư Bắc-Nam, Việt-Nam; từ vài năm nay, xuất hiện một người có dáng dấp một tu sĩ Phật-Giáo, chân đất, đầu trần ḿnh vận bộ cà-sa vá víu, miệt mài dung rũi. H́nh ảnh người nầy khiến người ta nghĩ đến khoảng 2 ngàn 600 trăm năm trước, một vị thái tử tên Tất-Đạt-Đa, con vua Tịnh-Phạn của một vương quốc bên Ấn-Độ, bỏ cung son, điện ngọc, vợ đẹp, con xinh lên đường t́m con đường giác ngộ để giải thoát chúng sinh khỏi bễ khổ trần gian. Chân không, đầu trần, Ngài b́nh thản bước đi giữa nắng nóng cũng như trong sương đêm lạnh giá. Ngài không nơi ở cố định. Khi th́ ngồi dưới bóng cây, khi th́ nằm nghỉ qua đêm trong một hang đá, tất cả mọi năng lực và ư chí của Ngài đều hướng tới lư tưởng cao cả t́m ra chân lư tối hậu, lư lẽ của sống và chết, ư nghĩa của nhân sinh, của cuộc đời, con đường dẫn tới giải thoát và cơi Niết-Bàn bất tử.
Nhiều năm trước, vị chân tu Thích Minh Tuệ nầy âm thầm thực hiện khổ tu hạnh đầu-đà đi khất thực, ngày chỉ ăn một bữa, uống nước khi thật khát, không nhận tiền cúng dường, mặc cà-sa may bằng những mảnh vải thiên hạ vứt đi bên đường hay trong thùng rác. Nhưng gần đây, h́nh ảnh vị sư cô độc trên đường đă lọt vào camera của những youtuber nên trở thành hiện tượng đặc biệt khiến mọi người chú ư đến khi h́nh ảnh đó lan truyền rộng rải trên mạng. Rồi, trên đường đi của ông đông đảo những người hiếu kỳ cũng như những phật tử đă đi theo ông làm những nhà sư (?) trong Giáo-Hội Phật-Giáo Việt-Nam (Giáo-Hội Quốc-Doanh) do nhà nước Cộng-Sản thành lập, phản ứng dữ dội.
Sư Minh Tuệ luôn xuất hiện với nụ cười hiền lành và dáng vẻ, cách nói chuyện khiêm nhường. Ông nói, ông không phải là sư, không tu ở bất cứ chùa nào, ông đi bộ để rèn luyện sức khoẻ và làm theo lời Phật dạy. “Con là người Việt-Nam đi tập học theo lời Phật dạy, không nhận tiền bạc của ai dưới bất kỳ h́nh thức nào, họ cho ngày một bữa vào buổi sớm rồi th́ con không nhận nữa. Con không phải là sư hay thầy ǵ cả, không thuộc giáo hội ǵ, không Nam-Tông hay Bắc-Tông”. Song song với thông cáo của Giáo-Hội Phật-Giáo Quốc-Doanh, báo chí của đảng đăng tin về lư lịch của sư Minh Tuệ như sau: “Người đàn ông này có tên là Lê Anh Tú, sinh năm 1981 tại huyện Kỳ-Anh, tỉnh Hà-Tĩnh. Gia đ́nh ông Lê Anh Tú sinh sống tại huyện Ia-Grai, tỉnh Gia-Lai. Ông Lê Anh Tú sau khi từ bỏ công việc đo đạc địa chính tại tỉnh Phú-Yên đă thực hiện một vài lần đi bộ hành từ Khánh-Hoà ra các tỉnh phía Bắc và ngược lại”. Mặc dù Giáo-Hội Quốc-Doanh và nhà nước Cộng-Sản cố t́nh d́m ảnh hưởng của nhà sư Thích Minh Tuệ, nhưng trong dân chúng cũng như trên mạng, nhà sư nầy đă được mọi người kính trọng và nh́n nhận đây là một vị chân tu khác với những “nhà sư” mặt mày ph́ nộn, xa hoa, lên xe xuống ngựa, tiếp tay với chính quyền để hưởng thụ những đặc lợi dành cho họ. Bộ mặt của GiáoHội Phật-Giáo Quốc-Doanh đă lộ rơ bên cạnh một đệ tử chân truyền của Đức Phật Thích-Ca.
Duy có một điều, như chúa Jesus chịu đóng đinh trên thập giá, sợ rằng nhà sư Thích Minh Tuệ sẽ không yên với nhà cầm quyền Cộng-Sản.
Ngày 3/6/2024. lúc nửa đêm, hang trăm công an xông vào nơi thầy Thích Minh Đệ và đoàn huynh đệ của ông bắt lên xe, đưa mỗi người một nơi cách đó hàng mấy trăm cây số.
Riêng thầy Thích Minh Tuệ bị họ đưa về Gia Lai quản thúc. Không biết số phận của ong co khác hơn các vị chân tu kể trên không.
HCA
11/6/2024
TÀI LIỆU THAM KHẢO:
-Youtube Phan Văn Phúc
Tiểu sử
linh mục Phanxi ô Trương Bửu Diệp
https://www.youtube.com/embed/fUqY0Y_lQew
-Trang nhà Việt Vùng Vịnh
Ai đă ra lệnh giết
Đức Thày Hùynh Phú Sổ?
http://www.vietvungvinh.com/2015/09/ai-ra-lenh-giet-uc-thay-huynh-phu-so.html
-WIkipedia
tieesng Vieejt
Minh
Đăng Quang
https://vi.wikipedia.org/wiki/Minh_Đăng_Quang
-Người
Việt Tây Bắc
Những ngày tù chung với ông
Đạo Dừa- Hoàng Ngọc Giao.
[ From:
Hanh Nguyen;Date: October 19, 2021]
https://nvnorthwest.com/2021/11/nhung-ngay-tu-chung-voi-ong-dao-dua/
-Học
Viện Cảnh Sát Quốc Gia
Chuyện
ông Đạo Dừa
https://www.hocviencsqg-vnch.org/linh-tinh-1-1/chuyện-ông-đào-dừa
-Áii Hữu
Biên Ḥa Texas
THÍCH MINH TUỆ VỊ CHÂN TU LÀM PHẬT-GIÁO QUỐC-DOANH
RUN SỢ-HCA
fcb473_92253025670144f99c4732d8e107160d.pdf (bienhoatx.com)