MẤY CHỤC NĂM ÂM
NHẠC HẢI NGOẠI
“Thương nữ bất
tri vong quốc hận
Cách giang do xướng
hậu đ́nh hoa”
(Bạc Tần
Hoài-Đỗ Mục)
Ngày c̣n kẹt lại
Việt Nam, mỗi khi lén nghe đài VOA phát bản nhạc
“Một chút quà cho quê hương” của Việt Dzũng
tôi không cầm được nước mắt:
“Con gởi về cho cha
một manh áo trắng
Cha mặc một lần
khi ra pháp trường phơi thây”
Thời gian đó nhà
cầm quyền cộng sản cấm hát, nghe nhạc
miền Nam trước 1975. Ca sĩ Chế Linh từng là
nạn nhân của chính sách đó khi ông đi hát chui bản
nhạc “ Thành phố buồn” để lănh 18 tháng tù.
Khi sang Cao Miên t́m
đường vượt biên, tôi được nghe
lại những bản nhạc “vàng” của chúng ta ở
các quán cà phê của người Việt sinh sống ở đó.
Điều này làm tôi sung sướng v́ được
sống trong không gian âm nhạc ngày xưa.
Ở trại tỵ
nạn Pulau Bidong, từ loa của ban thông tịn trại,
tôi cũng như mọi người được nghe
lại những bản nhạc mà ḿnh yêu thích. Khi có một
người rời trại đi định cư th́
người ta cho phát bản Biển Nhớ của
Trịnh Công Sơn làm rơi nước mắt
người ở lại và lưu luyến bước chân
kẻ ra đi:
“Ngày mai em đi
Biển nhớ tên em
gọi về”
Đến lúc định
cư ở hải ngoại được tự do hát và
nghe nhạc trước 1975, từ băng cassette, băng
video, CD, DVD, karaoke. dĩa blu-ray và youtube th́ tôi đắm
ch́m trong niềm hạnh phúc của một kẻ lưu
vong t́m lại được âm thanh của thời êm
đẹp nhứt ở miền Nam.
Trong bài này, tôi sưu
tầm những tài liệu nhắc lại những năm
tháng hoàng kim của âm nhạc hải ngoại mà ngày nay
chỉ c̣n là hoài niệm.
Ngoài các sáng tác trong
nước trước 1975, các nhạc sĩ của
Việt Nam Cộng ḥa sau 1975 định cư tại
nước ngoài vẫn tiếp tục sáng tác và cùng với
những nhạc sĩ trẻ hơn đă tạo nên ḍng
nhạc hải ngoại.
Những nhạc sĩ tên
tuổi đầu tiên rời Việt Nam khoảng cuối
năm 1975. Trong những năm đầu, một chủ
đề sáng tác chính của họ là nỗi nhớ quê
hương và Sài G̣nnhư "Sài G̣n ơi! Vĩnh
biệt" của Nam Lộc, "Đêm nhớ trăng
Sài G̣n" của Phạm Đ́nh Chương, "Khi xa Sài
G̣n" của Lê Uyên Phương, "Việt Nam về
trong nỗi nhớ", "Đêm nhớ về Sài
G̣n" của Trầm Tử Thiêng, "Quê hương
bỏ lại" của Tô Huyền Vân,
"Đường về quê hương" của Lam
Phương...
Chủ đề thân
phận lưu vong cũng được nói đến
với loạt bài "Tỵ nạn ca" của Phạm
Duy, "Người di tản buồn" của Nam
Lộc, "Ai trở về xứ Việt" của Vơ
Tá Hân, Phan Văn Hưng, "Một chút quà cho quê
hương" của Việt Dzũng... Một chủ
đề phổ biến nữa là phục quốc kháng
chiến nói lên mong muốn được quay trở
lại miền Nam với Trần Thiện Khải
(thuộc Mặt Trận Quốc gia Thống nhất
Giải phóng Việt Nam với các ca khúc mang âm hưởng
tiền chiến như "Em vẫn đợi anh
về", "Trăng chiến khu", "Những
người em ở làng Đồng Sơn"), Hoàng Nguyên
Linh, Nguyệt Ánh ("Anh vẫn mơ một ngày
về", "Trả ta sông núi"), Nguyễn Hữu
Nghĩa ("Vùng dậy anh em ơi", "Đất
nước lâm nguy", "Việt Nam đứng lên",
"Hưng khúc Việt Nam").
Từ khoảng đầu
thập niên 1980, một số nhạc sĩ sau thời gian
cải tạo tại Việt Nam ra định cư ở
nước ngoài. Họ viết nhiều ca khúc tả
lại thời gian cải tạo ở Việt Nam như
Hà Thúc Sinh với tập Tủi nhục ca năm
1982, Nguyễn Hữu Nghĩa với Chiến Ca, Châu
Đ́nh An với Những lời ca thépnăm
1982... Phạm Duy cũng sáng tác 20 bài lấy tựa là Ngục
ca phổ từ thơ tù của Nguyễn Chí
Thiện trong tập thơ Tiếng vọng từ
đáy vực.
Băng nhạc đầu
tiên ra đời tại hải ngoại là cuốn Thanh
Thúy 1: Saigon ơi! Vĩnh biệt của ca sĩ
Thanh Thúy được phát hành ngày 9 tháng 5 năm 1976
tại Los Angeles, California, Hoa Kỳ và sau là cuốn Khi
tôi về của ca sĩ Khánh Ly cùng tháng đó.
Tiếp đó nhiều trung tâm băng nhạc của
người gốc Việt được thành lập và
phát triển mạnh mẽ. Trong những năm
đầu, các chương tŕnh được phát hành
dưới dạng băng nhựa cassette.
Lúc đầu những
băng nhạc được ghi âm với những ban
nhạc gia đ́nh m điển h́nh là hai trung tâm Bốn
Phương của ông Lâm Bốn Phương và Dạ Lan
của nhạc sĩ Anh Bằng. Nhưng từ đầu
thập niên 80, cùng với sự xuất hiện của các
Trung tâm Phượng Nga, Khánh Ly, Diễm xưa, Mây, Thanh Lan,
Người đẹp B́nh Dương, Làng Văn, Asia, các
băng nhạc đă được thâu âm với kỹ
thuật tiên tiến cho âm thanh tốt hơn hẳn. Nhu
cầu thưởng thức âm nhạc của người
xa quê lúc ấy rất lớn, nên những băng nhạc
thời này có số bán kỷ lục.
Sau đó, vào cuối năm
1987, Phạm Duy là người đầu tiên đưa
nhạc Việt vào đĩa CD do Duy Cường soạn
ḥa âm và sản xuất với tựa đề Nhạc
t́nh Phạm Duy. Nhiều băng nhạc thu âm ở Sài G̣n
từ trước 1975 được tái phát hành.
Từ năm 1983, Trung tâm
Thúy Nga đă thực hiện các chương tŕnh ca nhạc
Paris By Night và phát hành băng video, ban đầu ở Paris,
Pháp Quốc về sau di chuyển về Little Saigon,
California.
Trung tâm Asia (tên thương mại Asia
Entertainment Inc.) được nhạc sĩ Anh Bằng
thành lập vào năm 1982 tại Westminster, California.
Ban đầu, nhạc
sĩ Anh Bằng lấy tên là Trung tâm Lê Minh Bằng. Sau khi
sản xuất, phát hành được bốn băng
cassette, nhạc sĩ Anh Bằng đổi tên thành Trung tâm
Dạ Lan. Dạ Lan sản xuất và phát hành băng
nhạc thứ nhất chủ đề "Như Một
Nụ Hồng" rất thành công, giúp ông đủ
vốn để mở một pḥng thâu thanh lớn hơn,
thay thế cho pḥng thâu nhỏ ở trong nhà để xe. Ông
nhường lại Trung tâm Dạ Lan cho người cháu
ruột Trần Thăng (giám đốc Trung tâm Mây sau này)
làm chủ, rồi sáng lập nên Trung tâm Asia vào năm 1985.
Khi mới thành lập, Trung tâm Asia chỉ phát hành nhạc
trên cassette và CD, đến năm 1990 mới bắt
đầu thực hiện các video âm nhạc thu h́nh
ngoại cảnh.
Ngoài hai trung tâm băng
nhạc lớn nhứt ở hải ngoại Thuư Nga và Asia,
phải kể đến một số trung tâm khác như
dưới đây: -Mây Productions với chương tŕnh
Holywood Night của giám đốc Trần Thăng gồm 20
cuốn DVD không kể các DVD và CĐ khác.
-Trung tâm Vân Sơn với
chương tŕnh Nụ cười và Âm nhạc thành
lập từ năm 1994 với giám đốc điều
hành là nghệ sĩ Vân Sơn. Người dẫn
chương tŕnh kỳ cựu nhất của Trung tâm Vân
Sơn là nghệ sĩ Việt Thảo. Bước
đầu TT Vân Sơn nổi tiếng với việc
gầy dựng những ca sĩ trẻ và chương tŕnh
vui nhộn, trẻ trung với nhiều tiết mục hài.
Trung tâm đă đến và
làm chương tŕnh trực tiếp thu h́nh tại 11
quốc gia: Việt Nam, Thái Lan, Philippines, Singapore, Campuchia,
Nhật Bản, Trung Quốc, Đài Loan, Canada, Cộng ḥa
Séc và Australia. Tại Hoa Kỳ, trung tâm đă trực
tiếp thu h́nh tại 12 tiểu bang và thành phố khác nhau.
Trung tâm đă sản xuất được 53 cuốn
Nụ cười và Âm nhạc.
-Trung tâm Làng Văn do
Nguyễn Bích Lan sáng lập năm 1982 là một trung tâm ca
nhạc lâu đời ở Hoa Kỳ sản xuất
nhiều băng, dĩa ca nhạc Việt Nam đặc biệt
là chương tŕnh Thế Giới Nghệ Thuật.
Rất tiếc về sau, trung tâm này kết hợp với
các trung tâm ca nhạc ở Việt Nam để sản
xuất chương tŕnh Duyên Dáng Việt Nam và dính liếu
tới các vụ lùm xùm về mua bán bản quyền của
các nhạc sĩ làm khán thính giả người Việt
hải ngoại ngao ngán.
Cũng nên nhắc tới
các trung tâm ca nhạc cá nhân như Trường Thanh Music ,
ngoài các dĩa audio c̣n sản xuất chương tŕnh
Saigon, Paris, Holywood (4 cuốn video), Đỗ Thanh Entertainment
(17 cuốn video)…
Người Việt
hải ngoại chúng ta phải nh́n nhận rằng nhờ
có các trung tâm ca nhạc kể trên sản xuất mà chúng ta
thoả được nỗi niềm nhung nhớ quê
hương đă bỏ lại đằng sau qua những
bản nhạc cũ ở Việt Nam hay mới nơi
hải ngoại. Ngoài ra, những sáng tác tim óc của các
nhạc sĩ qua sự thể hiện của các ca sĩ
là những đóng góp to lớn cho di sản âm nhạc
miền Nam chúng ta.
Về nhạc sĩ, ngoài
những tên tuổi thành danh trước 1975 như Phạm
Duy, Lam Phương, Trần Thiện Thanh, Trúc Phương,
Trầm Tử Thiêng, Anh Bằng, Minh Kỳ, Lê Dinh. Song
Ngọc…chúng ta c̣n có các nhạc sĩ trẻ như Trúc
Hồ, Trần Quảng Nam, Việt Dzũng, Nguyệt Ánh,
Phan Văn Hưng, Châu Đ́nh An, Việt Khang, Thái Thịnh.
Ngọc Trọng…, tất cả đă làm phong phú thêm cho
nền âm nhạc hải ngoại.
Ngoài những ca sĩ cũ
đến hải ngoại bằng di tản, vượt
biên, HO, đoàn tụ như Thanh Thuư, Phương Dung, Hoàng
Oanh, Lệ Thu, Khánh Ly, Băng Châu, Mai Lệ Chế Linh,
Elvis Phương, Duy Khánh, Duy Trác, Giang Tử, Sĩ Phú, Hùng
Cường…c̣n các ca sĩ trẻ đi diện HO với
gia đ́nh hay được gia đ́nh bảo lănh hoặc
theo diện hôn nhân, con lai như Hoàng Lan, Như Quỳnh,,
Loan Châu, Thiên Kim, Hương Thuỷ, Phi Nhung, Mạnh
Quỳnh, Thế Sơn, Đan Nguyên…
Tất cả đă làm
đông đủ các giọng ca theo sở trường
riêng của ḿnh: thính pḥng, trử t́nh, quê hương,
đấu tranh…
Có thể nói, thời hoàng
kim của nền âm nhạc hải ngoại là ba thập
niên 80, 90 của thế kỷ trước và thập niên
đầu của thế kỷ thứ 21. Trong thời gian
này, v́ mục đích tuyên truyền, nhà nước cộng
sản Việt Nam c̣n cấm đoán nhạc miền Nam nên
nền âm nhạc trong nước rất nghèo nàn. Tôi c̣n
nhớ những năm đầu thập niên 90, sân
khấu của một video trong nước có phông
đằng sau là một tấm vải trắng. Nhưng
theo đà mở cửa, đổi mới, dân chúng trong
nước sống dễ thở hơn nên họ bắt
đầu nghĩ đến nhu cầu giải trí từ
những tụ điểm ca nhạc ngoài trời
người ta xây dựng những sân khấu “ hoành tráng “
và lăng xê các ca sĩ để định hướng
người dân lưu tâm đến vui chơi hơn chính
trị. Sau đó , chính quyền cộng sản c̣n cho phép
tŕnh diễn một số nhạc phẩm trước 1975
mà họ gọi là “nhạc bolero”.
Giữa thập niẻn
thứ hai của thế kỷ này, do tiến bộ
của điện tử và internet, video được sao
chép dễ dàng và lại có sự xuất hiện của
youtube nên ai cũng có thể xem miễn phí một
chương tŕnh ca nhạc, lại nữa số khán thính
giả âm nhạc Việt Nam càng ngày càng ít đi v́ lẽ
tự nhiên của tạo hoá, người trẻ không rành
tiếng Việt, thích nhạc Âu Mỹ sôi động
hơn nên các trung tâm ca nhạc lần lượt đóng cửa.
Chỉ c̣n trung tâm Thuư Nga cầm cự đến cuốn
số 138 (dự định quay h́nh ngày 23 tháng 11 năm
nay). Bây giờ trung tâm ca nhạc đưa chương
tŕnh lên youtube kiếm ít tiền c̣m nhờ số view và
quảng cáo. Phần ca sĩ ai c̣n giữ tự trọng
th́ đi show cho chùa, nhà thờ hay cho công ty điện
tử Teletron. Số lớn ca sĩ khác v́ miếng cơm
manh áo đi về Việt Nam hát. Tôi không trách những
người này miễn là họ không nói những câu
nịnh bợ chế độ mới. Có vài ca, nhạc
sĩ làm tôi rất thất vọng v́ họ c̣n tệ
hơn nàng ca nữ trong hai câu thơ trong bài Bạc Tần
Hoài của Đỗ Mục đă ghi ở trên.
Huỳnh Công Ân
November 18 2024
Tài liệu tham
khảo:
Wikipedia tiếng
Việt:
-Nhạc hải
ngoại
-Trung Tâm Asia
-Trung tâm Vân
Sơn
Nhạc xưa
blog:
Âm nhạc
hải ngoại sau năm 1975 được h́nh thành
như thế nào?
https://nhacxua.vn/am-nhac-hai-ngoai-sau-nam-1975-duoc-hinh-thanh-nhu-the-nao/amp/
Cover Nhạc
Việt:
Các Trung Tâm
Sản Xuất Và Phát Hành Băng Nhạc Tại Hải
Ngoại
https://cdnhacviet.blogspot.com/2008/02/cac-trung-tam-san-xuat-va-phat-hanh.html?m=1
Sent from my iPhone